“Ngày trao giải thưởng, Trang không biết mà đến nhận. Cho đến giờ này, tôi vẫn chưa tìm được địa chỉ của Trang, cũng chưa một lần biết mặt...
Thơ Trang già dặn, sự già dặn của người từng trải, mặc dù Trang mới ngoài hai mươi tuổi. Luôn day dứt trong thơ Trang những nỗi đau nhân thế, nỗi đau từ trong tâm khảm. Lời thơ Trang giản dị mà xúc động. Ngỡ như Trang nghĩ gì viết nấy, chẳng hề dụng công giũa rèn chữ nghĩa. Thế mà vẫn thơ, thế mà vẫn gợị. Trang thực sự là thi sĩ.”
Năm 1995, trong tuyển thơ “Những nẻo đường xứ tuyết” tôi đã viết về Trang những dòng như thế. Gần đây, tôi được Trang đưa cho xem tập thơ mới của cô. Trong cuốn sổ tay ấy, chen giữa những bản nháp thơ là những dòng ghi cách làm dưa chuột ngâm giấm và kết quả những trận đấu: Mêhicô - Uc 2-0, Pháp – Brazil 2-1.v..v... Xưa, Trang trăn trở về quê hương, về mẹ, nay Trang day dứt nhiều về hạnh phúc lứa đôi, và vui sướng về đứa con yêu dấu của mình. Thơ Trang giờ đây tươi mới, trẻ trung hơn cả cái thời thanh nữ.
Mátxcơva 25/05/2002
Châu Hồng Thủy
LÀNG TÔI
Làng tôi nơi xa xôi
Có đồng ruộng chiêm mùa nước nổi
Những ngõ thôn mưa về thường lầy lội
Phù sa sông lẫn dấu chân trâu.
Mùa hạ chang chang nắng khét da đầu
Trẻ con lau nhau củ khoai củ lạc
Bà tôi mặc áo nhuộm nâu, quần ống lệch
Suốt bốn mùa đội mãi một vành khăn
(Tiểu sử tác giả xem mục Giới thiệu HVHNT)
