CỘT MỐC BIÊN CƯƠNG VÀ MÙA XUÂN ẤY…
Nắng đà lên từ cột mốc biên cương
Nhành ban trắng vẫy chào người chiến sĩ
Súng ngang vai đường tuần tra lặng lẽ
Dưới thung kia đàn em nhỏ đến trường
Mỗi bản làng – một cột mốc biên cương
Bao thế hệ cha ông từng gìn giữ
Những Cao Bằng, Điện Biên… địa danh lịch sử
Xưa mồ chôn giặc Pháp. Núi sông nay…
Núi sông nay non nước ngọn gió lay
Và cờ đỏ vẫn tung bay trời Lũng Cú
Sao nhành mai bên dòng suối
Cứ bồi hồi
Khi bàn chân Người
Hôn lên hòn đất nhỏ
Mùa Xuân ấy… Xuân này ngọn gió lật những trang hồng!
Lại gặp Hoa Mai bên cột mốc chủ quyền
Ôi mọi thứ có thể đổi thay và tàn lụi
Chỉ cương vực núi sông vẫn xanh rờn mãi mãi
Như lòng ta vạn đại nhớ ơn Người!
Krông Năng, 12 – 2019

Tác giả Trọng Nguyên
CHẠM VÀO MÔI XỨ SỞ QUÊ HƯƠNG
Đất ngọt ngào bên Ngàn Phố Ngàn Sâu
Hạt phù sa nắng mưa lặng lẽ
Sông vẫn chảy dẫu bên bồi bên lở
Bông lúa cong như quang gánh mẹ
Quẩy cả đời con trong khoai lúa bốn mùa
Trong xào xạc cơn mưa
Mùa hạ quay quắt gió Lào cát trắng
Mẹ ra đồng áo tơi hình cây nấm
Để mùa về hạt nắng vàng mười
Miếng ta ăn cơm trắng thơm cả đời
Dẫu bạc tiền như núi chẳng so tày...
Đất vẫn nở hoa dưới làn mây trắng bay
Nắng chói chang đã có mây làm nón
Cánh đồng xanh vẫn bốn mùa ánh sáng
Hạt lúa củ khoai chào đón ta về
Con trâu cày thời ăn cỏ triền đê
Thúng mủng, dần sàng, cối xay... đã thành dĩ vãng
Cuốc cày chìa vôi hóa một phần cuộc sống
Với cánh đồng mưa nắng mênh mang
Chạm vào môi sợi nhớ sợi thương
Cứ ngỡ người ta mong vừa đến
Sau bão giông lại bình minh lấp lánh
Như nắng trên đồng cánh én đưa thoi
Quê hương ơi! Gió thổi phía chân trời...
Hồng Lĩnh, 4 – 2019
DÁNG VÓC CÂU VÍ DẶM
Cha ông ta từng bí bức cuộc đời
Mà hồn cốt vẫn chim trời cá biển
Mà câu hát từng ngân lên gió thẳm
Đây khoảng trời mưa nắng hóa mũi tên
Chẳng phải cha ông đã tạc dạ ghi lòng
Mỗi tấc đất quê hương cũng là máu thịt
Mỗi cột mốc tháng năm chính là mùa xuân biếc
Đất nở hoa như câu Ví, Dặm quê mình
Một dãi non sông ấy địa linh
Nơi Tổ quốc hóa bao trang sử đỏ
Nơi cốt hồn dân tộc vẫn ngời lên từ câu Ví
Như “Điệu Ví Dặm là em”... cho anh quên cả ngày về!
Như một câu Kiều cũng làm nắng thầm thì
Sáng xuân này biếc trong như mùa Thu Hà Nội
Những trãi gió sương mà sao bối rối
Với dung nhan câu Ví Dặm em tôi...
Hồng Lĩnh, 1 – 2021
N.T.Đ
(Theo bản tác giả gửi NBĐ)