Tua tải nhỉ slíp slí pi
Mẻn thai tẳm tấng theo phjôm
Chắng thai lồng mà thâng cò
Pền pỉng chả đấn tằng đang
Tua tải slam slíp nhỉ pi
Mẻn thai dú tẳm năng noỏc
Chắng thai khảu thâng chang lịn
Pền pỉng bấu chắc cảng, tán khua
Tua tải slí slíp pi
Đang slí thai chang bẻn hết ke
Đang slí thai tềnh tàng pây lớp
Đang slí thai cừn nòn xảng mé
Slí tua đếch dú Bắc Ninh
Lủc cúa cần lỉnh cáu nâng
Thâng slíp pi bấu tua lầư hăn cải
BỐN EM BÉ Ở BẮC NINH
Bốn em bé ở Bắc Ninh
Là con một cựu chiến binh
Em thứ nhất mười sáu tuổi
Bị chết dần từ gót chân
Rồi chết dần lên ngực
Căn bệnh teo cơ toàn phần
Em thứ hai mười bốn tuổi
Bị chết dần từng sợi tóc
Rồi chết dần xuống cổ
Căn bệnh liệt cứng thân
Em thứ ba mười hai tuổi
Bị chết dần từ da
Rồi bị chết dần vào lưỡi
Căn bệnh chỉ cười không biết nói
Em thứ tư mười tuổi
Đang chết dần ở giữa sân chơi
Đang chết dần trên đường tới lớp
Đang chết dần khi đêm nằm cạnh mẹ
Bốn em bé ở Bắc Ninh
Là con một cựu chiến binh
Lên mười tuổi không em nào lớn nữa
Bài 7: CAO BẰNG
Cao Bằng dú nưa slung
Cần phjải pây chang moóc
Hai lồng tềnh pjai nhả
Đao đí liển bản đâư
Chằng mà thâng Cao Bằng
Chằng chắc slắc dổng nao
Đét lương ón thương mèng
Nặm tả Phiêng luây thất
Chin pày nâng chứ mại
Khảu Cao Bằng khao bjỏi
Chin dá chắc hết lượn Nàng ơi...
CAO BẰNG
Cao Bằng ở trên cao
Người đi trong mây gió
Trăng xuống chơi trên cỏ
Sao trẩy về bản sâu
Ai chưa lên Cao Bằng
Chưa thể biết được đâu
Nắng ong vàng như mật
Nước sông Bằng chảy ngược
Uống một lần nhớ mãi
Gạo Cao Bằng thật trắng
Ăn rồi biết hát lượn Nàng ơi…
Bài 8: DẶNG XẢNG CẨU TU KIM
Khoăn cúa bại cần pửa xa kim này dú tỉ lầư
Chài xáu cáng bjoóc mặn đang slí phung
Chài xáu pjai nhả ón ngám khửn
Chài xáu cáng mạy xau liểp tàng
Tỉ hâư tỉ tó hăn quẹng xích
Bấu hăn khoăn fồm dú tỉ lầư
Chài dú pạng Đông, noọng dú pạng Tây
Hết lừ tẻo cạ bấu điếp căn đảy
Hai khửn chang đua phăn kheo tằng pé quảng
Tói nả cần tẩư thẻ nhằng khoen nghé cầu...
Mửa cón bại cần quá slai pé hải nảy
Hại ngượng hua khửn pền sláy slư dá
Fạ kheo quảng vạ slung đây pện nảy
Tọ boong te cổm hua lồng đin xa kim
Bảt thai pây chắng bấu mì slắc dổng au sle
Bấu tồng sláy slư thai pày nâng slổng mại...
San Francisco pài vằn nảy chài thâng dá
Tha noọng đếnh mốc bá tằng tẩư fạ
Đén điện bặng cai, tỉ nảy slúc lường
Pây xảng căn noọng phuối cằm slương điếp
Chài bấu nhằng xam khoăn cần pửa dú lầư
Cần hâư xa kim lẻ xa, chài táng hết sláy slư
Tẩư fạ nhằng lẩn vạ căn mại, toẹn ăn cẩu...
BÊN CẦU CỔNG VÀNG
Hồn những người tìm vàng giờ đang ở đâu
Anh lay cành hoa mận đang nở
Anh lay ngọn cỏ mềm vừa lên
Anh lay hàng dương bên đường
Đâu đâu cũng đều vắng tanh
Chẳng thấy hồn nấp ở nơi đâu
Anh ở bên Đông, em ở bên Tây
Lẽ nào lại chẳng thể thương nhau
Trăng mơ ước xanh thuyền trên biển rộng
Trước mắt thế gian treo một cây cầu...
Thuở ấy người ta mới đi qua eo biển này
Nếu ngẩng đầu lên trời đã thành thi sĩ
Bầu trời xanh trong và cao vời đến thế
Nhưng họ chỉ cúi xuống đất tìm vàng
Nên đến lúc chết đi chẳng còn gì để lại
Chẳng giống nhà thơ chết một lần sống mãi...
San Francisco chiều nay anh đã đến
Ánh mắt em nhìn nôn nao nhân loại
Đèn điện giăng như một thành phố chín
Đi bên nhau em nói lời thương mến
Anh chẳng hỏi hồn người xưa nữa đâu
Mặc ai đi tìm vàng, anh cứ làm thi sĩ
Thế gian còn kể mãi chuyện cây cầu...
Bài 9: MẺ PẢ A YUN NGỌM NẶM
Mẻ pả A Yun nâư chạu pây ngọm nặm
Thắc khửn tềnh lăng ngấư lò vai cải
To đâư chang kỉ nghé tẩu hảo
Thâng bó nặm dú tẩư pom mạy
Tắc tứng nghé hẩư têm, ốt hẩư kén
Chắng tẳt bại tảu khảu chang lò
Thắc khửn bá càm mà lườn nắc dửt
Đang tầư nép bang bặng piếng pẻn
Lạo hâư dặng tỉ quây đếnh ngòi
Bấu chắc cần lạ lụ cạ cần quén
Sloong ăn nồm túng toéng mà lườn
BÀ MẸ AYUN GÙI NƯỚC
Bà mẹ Ayun sáng sớm đi gùi nước
Đeo trên lưng là chiếc gùi mây lớn
Đựng bên trong đầy vỏ bầu khô
Đến mỏ nước ở bên dưới lùm cây
Múc nước đầy từng quả bầu rồi nút chặt
Rồi bỏ từng quả bầu vào trong gùi
Đeo lên lưng và bước về nặng nhọc
Tấm thân bị ép mỏng như tấm ván
Ai đó từ phía xa xăm đứng nhìn
Mặc chẳng biết người đó lạ hay quen
Hai chiếc vú đi về đánh lúc la lúc lắc
Bài 10: LẠO KÉ SLỐNG LỪA TẢ HẬU
Nâư sloai fạ đét ngỏ hăn dá
Lạo ké nòn ngáng dú chang lừa
Mì khéc chắng khụt khù tứn nẳng
- Mầư này oóc noỏc lụ khảu đâư
Oóc noỏc lụ khảu đâư tó đảy...
Ngỏ táng cảng cạ nắt tò lồng
Ngòi Tả Hậu luây thâng pé hải
Nhằng chứ mà tổng quảng lụ bâu...
Lừa pây tẩư sluôn dừa mát xoái
Quảng lìu lìu bân slứt đin hang
Lạo ké tả mảc fài mẳc nặm
Hỉa lẩu mà pông kỉ tua pja
Nẳng khuấy cuống vạ căn phuối toẹn...
Nèm nặm pây thâng đăm mà bẻn
Pắc slảo xoong xam cạ pjá chèn
Lạo ké căm sloong mừng xáu xáu
- Chèn bấu dủng, câu cẩn kỉ lai
Câu vạ mầư pền lăng lèo pjá
Vằn pjủc pây mầư chứ tẻo mà...
ÔNG LÁI ĐÒ SÔNG HẬU
Một buổi trưa hè tôi đã thấy
Ông nằm khểnh trên một con đò
Có khách mới khật khừ ngồi dậy
- Mi chừ đi ngược hay đi vô
Đi ngược hay đi vô đều được…
Tôi nói một mình, chỉ thích đi xuôi
Thích xem sông Hậu khi về biển
Còn nhớ đồng bằng nữa hay thôi…
Thuyền xuôi dưới rặng dừa mát rượi
Mênh mang như cuối đất cùng trời
Ông bỏ mặc mái chèo cho sông chảy
Đổ rượu đốt quăn dăm con cá
Lai rai rồi kể lắm chuyện vui ...
Xuôi theo sông chiều về lại bến
Thuyền cắm sào xong, tôi hỏi tính công
Ông cầm hai tay tôi rất chắc
- Tiền tau đâu xài lắm mà cần
Tau và mi cùng chơi, có chi phải trả
Mai mi đi, nhớ lại ghé để tau mừng…
(Còn nữa)