Lại mơ hoang mớ hoảng nhớ mế nữa rồi
giấc nào cũng đầy rạ rơm quấn những cụm bèo có bẫy gai củ ấu
chích vào nhớ thương những giọt máu ấu thời
Đơn giản nhất là niệm bát nhã tâm kinh về thôi về thôi sao đành kẻ ở
mặc những phù hư xứ người quạnh quẽ
mặc những phù hư
mặc những phù hư phù hư phù hư xứ người quạnh quẽ
Dằn dỗi túi thương vay không bao giờ trả được món nợ lưu cữu
để chồng lấn nỗi niềm bi hoan của tuổi con nít con nôi
Đơn giản nhất là ngồi xuống bên cầu thong cẳng xuống sông
cho những con cá lòng tong mân mê ngó nút
mà tưởng tượng bàn tay búp măng em ve vuốt
vô cùng trinh bạch phụng hiến rong rêu
>>> Chùm thơ Ngày trở lại quê nhà của Nguyễn Hàn Chung
PHÍA BIỂN VẪN CÒN AI
Phía biển vẫn còn ai
bãi khô mươi chiếc thúng chai úp buồn
đâu con trích con chuồn
đảo Hoàng Sa vẫn sa trường từ khi…
Phía biển phía biên thùy
máu lính đảo nhuộm hùng y vẫn còn
Trường Sa nước không ròng
khúc hành ca thấm trong lòng trẻ trai*
Phía biển vẫn còn ai
đăm đăm con mắt dân chài ngàn khơi
dọa đi dọa đã đời
những con rái biển vẫn ngồi chờm hơm
Phía biển vẫn đón nờm
vẫn nghe tiếng thét căm hờn triều đông

Nhà thơ Nguyễn Hàn Chung
CHỈ CÓ MÙA THU MỚI BIẾT EM BUỒN
Chỉ có mùa thu mới biết em buồn
anh là mùa thu cuối
mùa thu không có lá vàng rơi
chỉ đẫm mù sương muối
bởi lá thu rụng tận
cũng lâu rồi
cây trơ cành bầu bạn với sương thôi
Chỉ có mùa thu mới biết em rầu
anh là mùa thu muộn
mùa thu không con nai vàng ngơ ngác
chỉ có bão going tàn phá cánh đồng
vùi dập chắt chiu đời mẹ
Chỉ có mùa thu mới biết hỗn mang
thế sự du du từ thuở
nỗi nước buồn tênh mùa thu phai nắng
còn lại những gì cho cháu con
ngoài gánh nặng cơ hàn
Cuối thu rồi mây còn bay thủng thẳng
đợi một mùa mưa
đau mùa thu năm xưa
EM CÀI KHUY ÁO LẠI ĐI
Em cài khuy áo lại đi
tôi không đành đoạn từ bi, thiệt mà
tôi mê vóc ngọc da ngà
điên lên cũng dám điêu ngoa ỡm ờ
Em cài áo tôi cài thơ
không cho con chữ nguy cơ nhiễm trùng
nước da em trắng hãi hùng
cả đời tôi ước mơ chừng ấy thôi
Em cài áo tôi cài tôi
để cho thương nhớ mồ côi ngạt ngào
cho phần con bớt tanh tao
cho phần người phá tung rào nam nhi
Em cài khuy áo lại đi
tôi không đủ sức từ bi, thiệt mà!
(Chùm thơ tác giả tự chọn gửi NBĐ)