Thơ Vũ Thương Giang in chung trong nhiều tuyển tập thơ. Nhiều bài thơ của chị được các nhạc sỹ trong và ngoài nước phổ nhạc.
Đã xuất bản các tập thơ riêng:
1/Hoài niệm Hội Lim (Thơ, Nxb Hội Nhà văn, 2011)
2/Giọt buồn (Thơ, Nxb. Công an Nhân dân, 2011)
3/Gửi người xa (Thơ, Nxb Hội Nhà văn, 2013)
Giải thưởng:
Giải Nhì cuộc thi viết tùy bút, truyện ngắn nhân kỷ niệm 1000 năm Thăng Long
Giải Ba cuộc thi viết truyện ngắn nhân kỷ niệm 10 năm thành lập Hội người Việt tỉnh Kharcov (1998-2008) do báo Tuần tin Quê hương ở Ucraina tổ chức.
Xin giới thiệu với bạn đọc Người Bạn Đường chùm thơ do tác giả tự chọn
ĐOẢN KHÚC THÁNG MƯỜI M?T
Gió heo may thổi, rạc cả hàng cây
Tháng Mười Một khẳng khiu, gầy guộc quá.
Cái lạnh ùa về
cuốn đi sắc Thu vàng óng ả.
Cây trơ trụi,
không giữ nổi chiếc lá che thân …
Thương bầy chim sẻ đứng tần ngần
Cứ ngó nghiêng trước sân tìm vòm táo dại.
Mùa vẫn chảy
qua trầm luân khắc khoải
Nẫu ưu tư,
một xa ngái đợi mong….
Tháng Mười Một,
hoang liêu cả cánh đồng
Ngày co lại
Đêm nghe Đông gõ cửa.
Nhói buốt lòng,
ánh mắt buồn chan chứa
Ướt mi gầy
Ai nhóm lửa
hong khô?
Kiev 10/11/2016

Nhà thơ Vũ Thương Giang
LẠC DUYÊN
Bất ngờ,
Chạm ánh mắt thôi
Mà như sét đánh
ngang đời
Lạ thay!
Dao cau, sắc lẻm thế này
Trách gì có kẻ cứ ngây,
mặt đần .
May mà có tiếng chuông ngân
Đánh thức
gã đứng chôn chân cửa chùa …
Lẽ nào
Khấn nguyện, trình thưa
Đã linh ứng thế
Lá bùa cầu duyên ?
Phải rồi ...
Dời chốn cửa thiền
Đuổi theo ánh mắt vừa quen
tình cờ .
Phố đông
Chỉ một ngẩn ngơ .
Tìm đâu
duyên lạc
giữa bờ
Nhân gian?
Kiev 15/12/2016
TƯƠNG TƯ …
Chẳng phải đệ tử Lưu Linh *
Mà sao đổ quán, xiêu đình
vì say…
Phải chăng , bởi nét mi gầy
Hay vì sao sáng sa đầy mắt nhung?
Khiến con tim chợt
thẹn thùng
Đành pha mật nắng
nhấp
từng giọt suông.
Ước gì ở cuối con đường
Người trong mộng, sống tha hương
Trở về …
Tương tư gầy guộc xác ve
Mòn đêm nhớ dọc
Xuân –hè – thu –đông.
Mơ cùng đến cõi tiên bồng
Giao bôi nâng chén rượu nồng
Hai ta.
Kiev 17/6/2017
DỰ CẢM BUỒN...
Mùa thu đi nhẹ như gió thoảng qua
Người luyến lưu dẫu chỉ là sương khói?
Sợi tơ duyên xưa ai buông rất vội
Khi đứt rồi, người tiếc nuối gì đâu?
Mình ta về lối cũ thủa bên nhau
Nghe lá rụng tiếng bờ lau xao xác.
Người chẳng hiểu…Thì ta đâu có khác?
Dự cảm thôi,thấp thoáng buổi chia ly …
Phía không nhau, còn đọng điều gì
Hay thoảng nhớ đôi khi trống trải?
Đêm nhợt mầu, loang điều oan trái
Mắt người đi còn vương lại vệt buồn.
Mảnh trăng gầy, hắt bóng cô thôn.
Hồn thơ chết bởi dỗi hờn vô cớ.
Người xót gì đâu, câu thơ viết dở
Ngậm ngùi nào để mảnh vỡ ta mang?...
Kiev 20/10/2010
QUÊ NGƯỜI QUAN HỌ…
Hoa xoan rụng tím đầy thềm
Không gian tỏa ánh trăng đêm
Dìu dịu.
Em vụng về vá víu
Nỗi nhớ thương một người…
Bởi miếng trầu hay câu hát lý lơi
Mà suốt đời khôn nguôi trăn trở…
Anh biết không? Em như người mắc nợ.
Lời hẹn thề vẫn còn đó xanh nguyên…
Anh qua sông Cầu mùa nước lên,
Chòng chành nghe câu hát,
Có cả tiếng động cơ xà lan chở cát,
Cùng tiếng mái chèo khua ràn rạt trên sông…
Hư ảo, bềnh bồng,
Đêm trăng miền quan họ.
Hương cau hương bưởi bay cùng gió,
Vấn vít lòng anh.
Yếm đào mỏng manh,
Hờ hững ôm lưng thon cô thôn nữ.
Mắt lá răm thoáng buồn tư lự
Níu chân ai đi, ở…dùng dằng….
Miền trung du
Lảng bảng sương giăng
Đêm trăng tựa bức tranh thủy mặc.
Chiếc cầu cong vắt ngang qua sông bắc,
Nơi hẹn hò những nữ tú nam thanh…
Nghiêng câu thơ mắc nhớ chòng chành
Khúc “Mười thương”* cắt vành trăng khuyết.
Để bây giờ cứ da diết gọi :”Người ơi…!”*

BUỒN
Rót buồn vào cốc,
tự pha
Với đôi thìa đắng khuấy
và …nhâm nhi.
Nhấp môi,
cạn nửa xuân thì
Đã nghe mưa đọng
riềm mi ướt nhòe …
Chiều buồn tênh
Phố vắng hoe,
Thỏang đâu lời trách, dội về trong tâm .
Bởi xa,
gieo những hiểu lầm .
Đành thôi!
Oan ức bao năm, quen rồi.
Tiếng chì, tiếng bấc xa xôi
Sắc như dao cứa tim côi, nát bầm…
Kiev 21/8/2016
VỀ HÀ N?I ĐI EM …
Hà nội chiều nay,
lất phất đầy mưa bụi
mỏng manh, hư ảo như sương khói.
Se sắt heo may len lỏi …
trốn mùa sang.
Bất chợt gặp, những chùm hoa bưởi e ấp dịu dàng
Người quê chở Hương Thầm* lang thang trên phố.
Anh ước ao, giá có em cùng tản bộ
Dọc đường Bắc Sơn, ngắm hoa ban nở lưng trời.
Em sẽ thấy một Hà Nội tuyệt vời,
Tuyết lãng đãng rơi . Níu chân người lữ khách.
Những bông tuyết thơm từ cánh hoa Sưa trinh bạch.
Nhẹ nhàng vương trong trang sách, câu thơ …
Hà Nội tháng Ba,
Đỏng đảnh bất ngờ.
Vừa nắng ấm, rồi chợt mưa, chợt rét …
Ẩm ương đấy, giữa xô bồ náo nhiệt
Vẫn nhận ra một nét đẹp trầm tư …
Hà Nội chiều nay,
Có gã du ca lang thang trên đường Cổ Ngư
Để tìm nhặt lời ru vừa gãy nhịp.
Vớt ánh mắt đong nỗi buồn vạn kiếp .
Trĩu mi gầy cong gánh, dõi xa xăm.
Và trong anh,
nỗi nhớ khẽ cựa mầm,
Từ góc khuất nhỏ nhoi, bao năm chôn giấu.
Vầng trăng em thuở mười sáu. Lung linh.
Về Hà Nội đi em!
.....
Kiev 23/3/2016
*/ Hương Thầm- Tựa đề bài thơ của nhà thơ PTTN
NIỀM ĐAU …
Chợt nghe mảnh vỡ thời gian
Cắt ngang tâm thức vụn tan tiếng cười
Giận hờn theo áng thơ trôi
Xô lệch nỗi nhớ về nơi bắt đầu …
Thương tằm rút ruột quặn đau
Thương người tủi phận kiếp Ngâu đợi chờ.
Nửa hồn yêu gửi trong thơ
Một nửa còn lại bây giờ trả tôi…
Giọt cà phê lặng lẽ rơi
Rưng rưng vệt khói ngang trời thắt tang…
13/9/2016
XIN ĐỪNG YÊU EM …
(Tặng một người)
Xin đừng yêu em,
Bằng tình yêu tròn đầy đến thế !
Với anh, em không còn trẻ
Từng qua ngã rẽ,l ần đò…
Đừng yêu những vần thơ,
Để rồi thương thầm người viết.
Mà quên đi điều hơn thiệt
So đo, toan tính đời thường…
Hai mươi năm yêu thương,
Em dành cho người chồng cũ.
Trái tim rớm máu ấy có còn đủ,
Góc lành lặn, cho người mới không?
Thôi! Đừng bận lòng…
Khi thấy em long đong vất vả
Cố đứng vững để không gục ngã,
Trước cạm bẫy cuộc đời….
Em khô héo đôi môi,
Không còn khao khát nữa
Lòng cũng nguội tắt lửa
Cạn kiệt những đam mê…
Loay hoay giữa bộn bề
Núi lo toan cứ cao chất ngất.
Tủi buồn, khổ đau khâm liệm, gói chặt,
Chôn sâu góc khuất, lòng mình.
Trái tim em chẳng còn nguyên trinh,
Trong đổ vỡ, tìm yên bình sót lại.
Mi ngoan khép nỗi buồn thời con gái
Gót son trần mềm mại, giờ đã xưa …
Em chẳng còn gì, ngoài những xót chua
Môi nhợt sắc. Chỉ dư thừa buồn khổ.
Tất cả còn lại sau lần đổ vỡ
Một con tim khép cửa, trốn yêu thương!
Kiev 03/3/2016
VTG