 |
Kho bài viết |
 |
|
Tháng Ba 2023 | T2 | T3 | T4 | T5 | T6 | T7 | CN |
|
|
1 |
2 |
3 |
4 |
5 |
6 |
7 |
8 |
9 |
10 |
11 |
12 |
13 |
14 |
15 |
16 |
17 |
18 |
19 |
20 |
21 |
22 |
23 |
24 |
25 |
26 |
27 |
28 |
29 |
30 |
31 |
|
|
≤ < ≡ > ≥ |
|
|
|
|
 |
Nhận thư điện tử |
 |
|
|
 |
Thành viên online |
 |
|
Thành viên: 0 Khách: 2
Số truy cập: 1669083 |
|
|
|
|
 |
 |
|
 |
Chùm thơ Hungari
[23.07.2015 20:55]
nguoibanduong.net giới thiệu chùm thơ Hungari viết về thiên nhiên qua bản dịch của dịch giả Phan Anh Sơn.
Cùng với Dịch giả Giáp Văn Chung, tác giả Hoàng Linh, tác giả Phan Bích Thiện... dịch giả Phan Anh Sơn đã có nhiều đóng góp tích cực cho phong trào hoạt động văn học nghệ thuật của cộng đồng người Việt tại Hungari. Trân trọng giới thiệu cùng độc giả.
1 – THÁNG BA (Tóth Árpád)
Chiếu qua đám cành thưa thớt Nắng về từ mặt trời xa Óng ả tơ vàng nắng dệt Lưới trời phủ khắp nhành non
Hàng cây chuyển mình rạo rực Như dây điện thoại rộn ràng Bởi có tin này nóng hổi Mùa Xuân điện báo sắp về… Công viên như cô gái trẻ Hàng nghìn lọn nhỏ chồi xanh Như ngực em tròn run rẩy Nhựa xuân chờ dịp dâng đầy Thành phố như bác thợ già Mùa đông bệnh tình ủ rũ Hương xuân bỗng làm tỉnh ngủ Vươn vai ống khói chọc trời Tháng Ba ơi! Tháng Ba ơi! Tháng của tình yêu, hoa nụ, đất trời Của cách mạng, của mưa giông sấm chớp Nóng lạnh chập chờn xuống lên bất chợt Đông lạnh tàn, tất cả lại sục sôi
Anh thợ lấm lem huýt sáo cười vui Xe cộ kẹt đường bóp còi inh ỏi Xe đạp chuông, vó ngựa rền trên sỏi Tàu điện đi ken két đường ray Chuông chiều ngân, dương cầm dạo đâu đây Ồn ã tiếng người hoàng hôn chạng vạng Ai bước ngoài kia thở dồn gấp gáp Tất cả góp vào khúc nhạc mùa xuân Khắp quả đất tròn mỗi ngách mỗi hang: Như bờ biển đây rì rào sóng vỗ Hay triền sông kia đất phù sa đổ Con đường xuyên qua bãi, qua rừng Hàng vạn vết cào, vết nứt trên lưng Trên những cánh đồng tít xa tầm mắt Hay các dẫy nhà phố phường hẹp chật Tất cả quanh ta căng nứt bởi xuân về! Tất cả là răng, là miệng khổng lồ, Là ngàn vạn những bờ môi run rẩy Trái Đất hét lên đất trời vang dậy “Cuộc Sống về rồi, đây đã tháng Ba!” Cái Chết rụng rời, run rẩy hồn ma….
2 – XUÂN ĐÂY RỒI! ĐẸP QUÁ! (József Attila)
Xuân đây rồi, xuân đây rồi đẹp quá Danube xanh sóng vỗ nhớ thân tàu Nghe chăng em gió xuân nổi nơi đâu Kìa bụi cuốn cuộn theo hương đồng nội
Cảm thấy không em mùa xuân mong đợi Đang ùa về, hoa tuyết đã ấp e Em yêu ơi mình ôm chặt nhau nghe Đàn trẻ nhỏ, những tiếng cười rất ngọt
Xuân rạng ngời, xuân đẹp về bất chợt? Bất chợt nào đâu, Đông đâu có bao giờ! Nụ chồi xuân - từ lồng ngực - non tơ Và rộng mở, lòng ta Xuân gió lộng
3 - RẠO RỰC MÙA XUÂN (Mentovics Éva)
Cành xuân ra nụ mới Hoa tuyết kia vẫy chào Tiếng sáo lùa trong lá Đất trời ôi đẹp sao! Chim cút kêu ríu rít Thạch sùng chui dưới cầu Đàn gấu con đùa nghịch Suối lao xao về đâu Nhìn kia, rừng đẹp quá Bãi cỏ xanh dịu mềm Gió xuân phù phép thổi Thành thảm nhung mịn êm!
(Phan Anh Sơn dịch 31/1/2014)
4 - THÁNG TÁM (Juhász Gyula)
Tôi đăm đắm nhìn vào đêm sâu thẳm Xin chào em, Cuộc Sống đắm trong mơ Ở ngoài kia hoan lạc biết bao hoa Tình vĩnh cửu lên ngôi trong đêm vắng Tình yêu dâng trào, màn đêm yên lặng Nỗi buồn rơi, tan vào giữa nồng nàn Khúc ca thì thầm khe khẽ lan man Mà mãnh liệt trào lên tim lên óc Xé rách tấm mành trắng trinh ngà ngọc Của đêm hè hạnh phúc đến ngất ngây Và tôi mơ, mơ thật đẹp thật say Mơ về em, Cuộc Sống ơi Cuộc Sống! (Phan Anh Sơn dịch 1/8/2012)
5 - CHỚM THU (Petőfi Sándor)
Dưới mái nhà tổ én đã trống trơn Trên ống khói ổ cò không còn chủ… Đàn chim di cư ngoài kia không ngủ Bay về nam tránh rét bởi Thu về Xa vời xa nơi xa ấy mịt mờ Nền trời cao vài áng mây phảng phất Có đúng là mây, tôi nhìn thấy thật, Hay chỉ do mình nghĩ thế mà thôi? Khách của mùa xuân, mùa hạ đâu rồi Chẳng một tên, lũ chim trời ở đậu Hoa trong vườn và hoa kia ngoài giậu Tán lá vòm cây rồi sẽ đi theo Trời mùa thu như cô gái được chiều Ngúng nguẩy đong đưa sáng rồi chợt tối Mới vui đây mà lệ rơi ướt gối Mắt chưa khô lại đã mỉm cười. Nụ cười buồn và giọt lệ vui tươi Pha trộn tuyệt vời bao nhiêu cung bậc Kéo ta đi thế giới nào ảo, thực Vào cõi suy tư chẳng biết tự bao giờ Tôi ngồi yên, trầm ngâm đến hàng giờ Trong tĩnh lặng thả hồn đi xa miết Chợt chuông kêu giật mình mà chẳng biết Bấy lâu chừ hồn dạo ở nơi đâu?
6 - MÙA THU LẠI ĐẾN (Petőfi Sándor)
Mùa thu lại đến đây rồi Bao giờ cũng đẹp trong tôi thu vàng Chẳng cần biết đến nguồn can Đã từ bao thủa thu vàng tôi yêu Ra đồng gió mát buổi chiều Lên đồi tôi ngắm bao nhiêu lá vàng Nhìn quanh bát ngát bạt ngàn Tôi nghe xào xạc lá vàng rơi bay Nắng cười trên lá lung lay Rơi vào nền đất chiều nay nhẹ nhàng Tưởng như mắt mẹ dịu dàng Trông cho con ngủ mơ màng giấc thu. Đất trời đi nghỉ mùa thu Yên cho đất ngủ giấc thu an bình Ngủ đi rồi lại tái sinh Đất trời còn đó ngả mình chút thôi Áo xiêm sặc sỡ cởi rồi Nhẹ nhàng trút bỏ, hết thời điểm trang Để rồi đợi đến xuân sang Khoác lên áo mới ngập tràn hoa tươi Đất trời ơi, ngủ nhé người Hãy mơ thật đẹp để rồi tái sinh Qua đêm tối đến bình minh Hết mùa Đông lạnh nắng bừng Xuân sang Ngón tay gảy nhẹ phím đàn Tôi ca khe khẽ một làn điệu ru Khúc thu man mác tương tư Lắng vào xa thẳm sâu như trời chiều Lại đây ngồi xuống em yêu Lặng yên nghe tiếng buổi chiều mùa thu Nghe đàn tôi hát lời ru Gửi theo ngọn gió ao thu sóng trào Hôn đi em, nhẹ nhàng vào Môi em đặt khẽ chạm vào môi anh Đừng cho trời đất giật mình Chỉ hai ta nhé chúng mình hôn nhau!
(Phan Anh Sơn dịch)
| |
|
Những bản tin khác:
|
|
 |
 |
Các bản tin mới đăng
 |
|
 |
Tin cùng chủ đề
 |
|
|