Tin tức  |  Diễn đàn  |  Thư viện hình  |  Liên hệ
Thứ ba,
28.03.2023 20:57 GMT+7
 
 
Kho bài viết
Tháng Ba 2023
T2T3T4T5T6T7CN
    1 2 3 4 5
6 7 8 9 10 11 12
13 14 15 16 17 18 19
20 21 22 23 24 25 26
27 28 29 30 31    
 <  > 
Nhận thư điện tử
Email của bạn

Định dạng

Thành viên online
Thành viên: 0
Khách: 1
Số truy cập: 1668975
Tin tức > Trang Văn người Việt tại Nga > Xem nội dung bản tin
Chị Minh - truyện ngắn của Cua Đá
[17.10.2014 21:39]
Nắng mùa thu buông từng vạt rực rỡ trên thửa ruộng. Nắng lướt qua dòng sông sen đang uốn mình làm duyên hai bên đường. Nắng rải đều khắp cánh đồng khoai lang đến mùa thu hoạch. Nắng làm cho những khuôn mặt khắc khổ trở nên tươi tắn trong đôi ba câu chuyện về cái rau, con kiến của những người nông dân đi làm đồng về.

Thu vào tầm mắt Thủy là màu xanh ngút ngàn mơn mởn của những ruộng khoai lang. Đôi mắt cô nhíu lại khi gặp ánh mặt trời. Cô theo chị gái ra ruộng khoai của nhà, hai chị em cặm cụi vun đất cho từng luống khoai.

- Em đeo khăn vào không da em dễ bị bắt nắng lắm đấy.

-Em thấy vướng víu lắm. Đen đi một tẹo chắc không sao đâu, em trắng mà, chị yên tâm đi.

-Em vẫn bướng như ngày nào. Một tuần nữa đen nhẻm lại bắt đền chị.

Đã lâu lắm rồi giờ Thủy mới thấy mình được sống giữa thiên nhiên đầy nắng gió. Nếu trước kia chỉ ra ngoài đường dù dăm mười phút cô cũng phải bôi kem chống nắng thì giờ cô lại quên khuấy mất điều đó và không còn lo lắng cho làn da của mình dưới cái nắng cuối hè gay gắt này nữa. Tận hưởng cái nắng quê sau bao năm khiến cô có cảm giác thật lạ, thật bùi ngùi.

Cô liếc sang nhìn chị Minh đang cặm cụi nhặt cỏ bên cạnh. Chị đeo khăn kín mặt, chiếc nón lụp xụp đang nhấp nhô theo từng động tác cắt cỏ của chị. Thủy ngẩn người trong chốc lát bởi cô chợt nhớ lại ngày xưa khi còn bé cô luôn nhõng nhẽo đòi theo chị ra đồng cắt cỏ cho bò rồi đi nhặt rau lợn. Cũng là tiết trời này cũng là cánh đồng này, giờ cô đã lớn còn chị thì già đi trông thấy. Đối với cô thì chị  giống như một người mẹ bởi lúc cô còn ẵm ngửa thì mẹ đã mất. Chị ít nói nhưng sống rất tình cảm, mọi cảm xúc của chị đều biểu thị qua đôi mắt ướt mà thày bói thường bảo chính đôi mắt ấy khiến số chị khổ. Giờ chị đã qua tuổi ba mươi nhưng vẫn chưa lập gia đình. Ngày ngày chị vẫn cặm cụi với công  việc đồng áng, bếp núc trong gia đình cùng nỗi lo lắng cho bố và em gái mà quên mất cái tuổi nó đã đuổi cái xuân đi từ lúc nào. Trái tim chị cũng từng rung động trước hai người đàn ông nhưng rồi chị vẫn một mình. Mỗi lần Thủy ở xa gọi điện về giục chị lấy chồng chị lại bảo đợi Thủy học xong rồi tính, có khi chị lại nói bố già rồi chị không lỡ bỏ bố lại không có ai chăm sóc nếu chị đi làm dâu nhà người ta. Câu chuyện tình yêu của chị cũng bị lãng quên khi thời gian vô tình trôi đi theo quy luật của nó. Cô nhìn chị nhoẻn cười khi bỗng chốc những kỷ niệm thời ấu thơ lại ùa về:

-Chị này, chị còn nhớ lúc em sáu tuổi, chị em mình đi trộm quả roi nhà ông Năm không?

-Nhớ chứ, hôm đó giữa trưa nắng trốn bố đi chảy roi. May mà ông Năm không mách bố lại còn chảy đầy một túi cho chị em mình mang về. Thế mà giờ ông cũng mất được bốn năm rồi. Nhanh thật đấy! Uh, còn cây roi thì vẫn vậy nhưng giờ nó ít ra quả hơn. Có lẽ nó cũng già rồi.

-Tối nay chị nấu canh cua rau đay nhé! Lâu lắm rồi em không được ăn món đó do chị làm.

-Uh. Chị sẽ nấu món đó.

Mặt trời tắt nắng, hai chị em Thủy ra về hòa vào đám người đi làm đồng cùng lũ trẻ  đang lùa đàn bò no mọng về nhà. Tiếng bước chân, tiếng cười nói khiến con đường rộn ràng hơn. Người lớn dừng ở cầu ao đình để rửa chân tay còn  lũ trẻ nhảy ào ào xuống tắm, thi nhau bơi rồi hò hét vang cả một góc. Thi thoảng có làn gió hiếm hoi thổi qua xua đi cái nóng oi bức cuối chiều.

Buổi tối, hai chị em mang chiếu ra hè trải ngắm trăng hè. Dù vẫn còn khuyết nhưng dường như trăng đang ngự trị cả bầu trời. Ánh sáng hiền hòa của nó đang rót những bộ cánh diệu kỳ của màn đêm xuống cho vạn vật.

-Chị ơi, trăng hôm nay chưa được tròn lắm nhưng vẫn nhìn rõ hình ảnh chú cuội và cây đa. Chị kể lại cho em truyện đó đi.

Thủy nằm gối đầu lên đùi chị Minh nghe chị kể chuyện như ngày còn bé thơ. Giọng chị lúc trầm lúc bổng khiến Thủy thấy mình đang bé lại trong mỗi câu chuyện cổ tích xưa. Ánh trăng rọi vào khuôn mặt cô, thứ ánh sáng dịu mát khiến cho những vướng bận của cuộc sống đều dừng chân lại ngoài kia. Cô nghĩ về thế giới yên bình chỉ có những bà tiên ông bụt cùng người tốt. Mơ màng cô hỏi chị câu hỏi như ngày bé thơ cô vẫn hỏi:

- Nếu không có bọn cướp thì vợ chú cuội đã không bị chết, lúc đó chú cuội sẽ sống hạnh phúc bên vợ phải không chị?

-Uh, nhưng cuộc sống đâu chỉ tồn tại người tốt. Nếu chú cuội được hạnh phúc bên vợ thì giờ chúng ta đâu được thấy chú cuội ngồi trên cung trăng nữa.

-Cũng đúng nhỉ.

Chị Minh đứng dậy, một lát sau chị quay lại với rổ khoai lang đã luộc. Hai chị em vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ về ngày xưa. Đã lâu lắm rồi Thủy mới được ăn khoai lang bở và ngon đến thế, được cười đùa cùng chị như ngày nhỏ, cảm giác này sau bao năm mới tìm lại được.

Dưới ánh sáng trăng, Thủy thấy nụ cười chị Minh thật đẹp, khuôn mặt trái xoan rạng rỡ với hàm răng trắng đều, những nét u sầu đã tan biến lúc nào, nét thanh xuân ẩn giấu nay lại hồi sinh. Cô trách mình đã là một phần gánh nặng trong cuộc đời chị. Cô trách mình nhìn thấy quá ít những lần chị cười. Có lẽ nhìn chị lúc này cô đang mường tượng lại khuôn mặt của mẹ mà cô không thể nhớ nổi, mọi người vẫn thường nói chị Minh giống hệt mẹ. Sống mũi Thủy cay cay, ngậm ngùi cô nói với chị:

-Giờ em cũng lớn khôn rồi, chị hãy  lo cho cuộc sống của mình đi!

-Chuyện đâu sẽ có đó thôi, em đừng lo cho chị.

-Không được, chị đâu sống mãi cả đời thế này được. Chị hy sinh như vậy là đủ rồi. Em muốn chị cũng được hạnh phúc.

-Chị vui với cuộc sống hiện tại. Chỉ cần bố luôn khỏe mạnh, em được thành đạt và hạnh phúc – chị thấy bằng lòng rồi.

-Nhưng mà…

-Hai đứa đang làm gì đấy?

Tiếng ho của bố từ ngoài cổng vọng vào. Ông chậm dãi dắt chiếc xe đạp vào sân. Hôm nay ông phải đến giúp làm cỗ cho nhà người em họ nên về muộn. Thủy nhanh nhảu trả lời:

-Con đang giục chị Minh lấy chồng bố ạ.

-Cái Thủy nó nói đúng đấy. Bố cũng bảo nó đừng lo cho bố nữa, bố tự chăm sóc mình nhưng nói mãi nó có nghe đâu.

Chị Minh đem cho bố hai củ khoai lang, mà chị để phần  dưới bếp, vẫn còn nóng.

-Bố vất vả nuôi hai đứa con bao năm nay, con đã nuôi bố được ngày nào đâu mà bố lại đuổi con. Chắc tại duyên muộn chưa rơi trúng đầu con đấy thôi.
Chị Minh  vừa nói vừa cười. Tiếng bố thở dài sau khi rít một hơi thuốc lào:
-Bố cô, hơn ba mươi rồi còn đợi duyên dẹo gì nữa. Hôm nay, bố nghe bà cô nói có đám làng bên cũng được lắm. Gia đình nó tử tế, nó có một đời vợ nhưng con vợ hư quá nên bỏ nhau. Nay mai người ta qua đây xem mặt, con xem thế nào.

Chị Minh lặng im, không còn tếu táo nữa khi nghe bố nói vậy.

Đêm. Tiếng ếch nhái từ ao trước cửa vọng vào, lũ muỗi thấy ánh sáng đèn cũng bay đến vo ve. Vì bị lệch múi giờ lại thêm nóng nực vì mất điện càng khiến Thủy khó ngủ, cô trở mình liên tục.  Chị Minh nằm bên cạnh, tay liên tục quạt cho cô. Thủy quay mặt vào bức tường, cô khẽ nói:

-Tuần sau chị nhất định phải xem mặt người ta nha.

-Uh… Chị biết rồi.

Tiếng đồng hồ treo tường tích tắc từng giây. Mọi vật đang chìm dần vào bóng đêm. Dường như tất cả đang say giấc, chỉ còn tiếng quạt nan cùng tiếng thở dài của chị Minh…

C.Đ
    
   



 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email



Những bản tin khác:



Lên đầu trang
Các bản tin mới đăng
Nguyễn Trọng Oánh - Hồi ký của Nguyên Ngọc
Chùm thơ Lê Tuyết Lan (Tiền Giang)
Truyện ngắn và tản văn của Nguyễn Thị Liên Tâm
TỪ BIỂN LÊN RỪNG - Bút ký của Ngô Xuân Huệ
Chùm thơ xuân của Trần Ngọc Ánh
Chùm thơ Đặng Hữu Trung
Thơ Dương Thuấn - song ngữ Tày Việt - P 3
Tập thơ "Tình ca Thiếu Khanh" - Phần 2
THƠ DƯƠNG THUẤN - (song ngữ Tày - Việt) P 2
Tập thơ “Tình ca Thiếu Khanh” - Phần 1
Tin cùng chủ đề
Vì cớ gì ở nước Nga bạch dương xào xạc?
Nhật kí Kadan (Phần 10) - Phạm Thuận Thành
Nhật kí Cadan (Phần 1) - Phạm Thuận Thành
Châu Hồng Thuỷ: NỖI XẤU HỔ THỜI SINH VIÊN CỦA TÔI
Chùm truyện ngắn của Thiên Việt
Một bông hồng Việt Nam trên xứ tuyết
Nhật kí Cadan (Phần 2) - Phạm Thuận Thành
Sang Nga đừng để như Văn Giá!
Liuba - Truyện của Võ Hoài Nam
Hoa Pion
 
 
 
Thư viện hình