1.CHÂN DUNG VẼ BẰNG THÁNG NĂM
Những chiếc lá chở tháng năm đi
Chở những suy tư về miền biển động
Chở yêu thương sâu vào lắng đọng
Chở tôi về với nguồn cội người hơn.
Nắng mưa gió nhuộm cho tóc màu sương
Vẽ dấu chân chim lên mắt người con gái
Vẽ người đàn bà bằng đường cong trễ nải
Kịp vẽ phong trần lên khóe môi son.
Trong ánh mắt đăm chiêu nhìn kỹ vẫn còn
Nét tinh nghịch và ngây thơ vụng dại.
Khi toan tính chọn điều phải trái
Tháng năm ơi đừng cuốn hết mộng mơ.
Tôi muốn về quét lại nét chổi xưa
Phác họa lá khô trong khu vườn mộc mạc
Kịp nhận ra bước chân mình chưa lạc
Riêng tư ơi xin cất giữ bóng hình
Những chiếc lá rụng xuống khung cửa xinh
Nhắc nhở tôi về một ngày xa lắm
Chiếc lá nào được ép trong say đắm
Để bây giờ mờ bụi với thời gian.
Hòn đá nhỏ nhắc rải ranh, ăn quan
Đôi đũa mòn nhớ tay chuyền tay chắt
Mực dây áo, chợt nhớ thời trốn học
Con đường nào nhắc nhở những rong chơi.
Những chiếc lá chở quá khứ đi rồi
Chỉ còn buồn vui cùng tôi ở lại
Chân dung vẽ bằng tháng năm mê mải
Có ráng chiều thơ thẩn ngoái nhìn theo.
Matxcơva 29-10-2013

Tác giả Thu Mai
2. TẶNG ANH
Tặng anh riêng một mình em
Để anh ôm trọn ai thèm kệ ai
Dáng không mình hạc xương mai
So với người mẫu chân dài thì duyên
Tặng anh cả một yếu mềm
Để anh che chở, có phiền gì đâu
Tặng anh nguyên một nàng dâu
Nếu mà mẹ mắng đau đầu chút thôi
Tặng anh tao võng, vành nôi
Cho anh tiếng trẻ, ru hời, anh trông
Tặng anh ghen, tức trong lòng
Khi bất chợt gặp bóng hồng kề bên
Tặng anh cả những thói quen
Cứng đầu, hay dỗi, leng keng, lắm điều
Tặng anh đợi những buổi chiều
Sau bao mỏi mệt cần nhiều động viên
Tặng anh đêm ngủ không yên
Giành chăn, chen gối, gác lên cả người
Tặng anh những lúc em cười
Cả khi em khóc làm người dỗ em
Tặng anh một cốc rượu Em
Mà em thêm rất nhiều men yêu vào
Dẫu chưa đủ vị ngọt ngào
Mình cùng uống cạn, giọt nào cũng thương
Matxcơva 8-3-2014
3. CHỒNG
Anh là người đàn ông rất đỗi bình thường
Cũng giận dỗi, hờn ghen, gây gổ
Cũng cau mày và đôi khi nhăn nhó
Trước những gì không như ý, bận lòng.
Anh lặng lẽ tiếp nhận những khó khăn
Dụi đầu thuốc vào chiếc gạt tàn đầy ngập
Có đôi khi em tưởng Anh sẽ khóc
Nhưng quay lại rồi chỉ thấy nắm chặt tay.
Anh là người đàn ông không đưa em lên mây
Nhưng luôn đỡ cho em khỏi đau khi ngã
Nếu có điều gì chưa sẻ chia hết cả
Bởi muốn dấu em lo yên ả một mình.
Anh chưa từng khen em đẹp và xinh
Nhưng cứ nâng niu và ân cần chiều chuộng
Cả những lúc em bất cần ngang bướng
Hình như chưa từng có ý định buông tay
Em cứ quẩn quanh với mơ ước vơi đầy
Uống cạn cốc trà bao đêm không hề bối rối
Dắt con đi nghe nhạc xem phim không bước vội
Biết lúc về, có Anh đợi trước cửa ra.
Anh còn nói, nếu một ngày kia phải chia xa
Sẽ cố gắng nhường cho em đi trước
Khi tiễn đưa người thân lòng em sũng nước
Em mới hiểu rằng Anh chỉ muốn em vui.
Em như hướng dương bừng sáng nụ cười
Cần một mặt trời Anh ngập tràn ánh nắng
Anh là người đàn ông bình thường không chói sáng
Đi bên Anh, em thành Người Phụ Nữ Lung Linh
Matxcơva 26-4-2014