Trở lại cao nguyên ( Nguyễn Huy Hoàng)
[15.05.2014 23:48]
Xuân này trở lại cao nguyên
Hồn như lạc giữa đồn điền cà phê
Hết cao su, lại đồi chè
Một miền hoa trái sơn khê bạt ngàn
Giữa vùng đất đỏ bazan Quanh quanh nửa phố, nửa làng miền Trung Muốn đi xuyên hết cánh rừng Lội qua khe suối, ngắm từng con sông Ghé bao ngọn thác Lâm Đồng Thăm bao làng bản Đắc Nông yên lành Lắng nghe cung bậc âm thanh Sử thi, đàn đá, hóa thành Tây Nguyên
Liệu rồi em có kịp lên Nhà rông trống nổi say đêm hội làng Người già kể chuyện Đam San Cồng chiêng dội giữa đại ngàn thẳm sâu Rượu cần uống vợi canh thâu Hoa văn váy lượn sắc màu cao nguyên…
Bận gì cũng cố mà lên Một mai bùn đỏ tràn trên núi đồi….
5-09
AI CŨNG BIẾT HIỂM Ý TỪ PHƯƠNG BẮC
Nhớ một thời lúa chiêm cao ngang ngực Nước lũ dâng, không ngập ngọn uốn cần Rồi một buổi Trân châu lùn thay thế Bông thấp tè như vít cổ nông dân!
Nhớ một thời cá, tôm đầy ao, rạch Chim đầy trời, miền sông nước bình yên Bỗng tràn ngập thuốc trừ sâu, diệt cỏ Chim bỏ đi, thủy ngư hết, đất phèn!
Nhớ một thời tên những loài, những giống: Cây điền thanh, cây bèo cỏ, bạch đàn… Cá chim xám, ốc bươu vàng, chuột nước… Ruộng mỡ màu trụi thành cánh đồng hoang!
Nhớ một thời loạn móng trâu, rùa đá (Mỗi móng thôi, phải giết một con trâu Tìm được rùa, phá tan tành nương rẫy) Đem đổi ngang phích nước, vỏ chăn màu!
Phim đồi trụy, trò chém đâm, bạc giả Hêrôin, hồng phiến, cần sa Sẽ giết chết dần mòn nhân tính Việt Nghiện lên cơn, cần chi nước non nhà!
Thuốc ủ trái, nhuộm màu, tăng trọng Bán vô tư và tưới tẩm vô tư Đầu độc hết từ rau xanh, quả ngọt Nghe rùng mình, những làng xóm ung thư!
Những trắc bá, pơmu, sến, táu Những tê tê, hổ, gấu, đặc sản rừng Bao tài nguyên đua vét vơ cạn kiệt Vẫn từng giờ chảy ngược, vượt biên cương!
Ai cũng biết hiểm ý từ phương Bắc
Tôi cũng biết hiểm ý từ phương Bắc Nhưng vì tôi quá nhu nhược, đớn hèn Đành cất tiếng thở dài, rơi nước mắt Kể đôi dòng để nhớ lấy, đừng quên!
ĐỌC LẠI CỔ THƯ TRUNG HOA
Trung Hoa Mênh mông Động Đình Hồ Hoàng Hà, Trường Giang bát ngát Hùng vĩ Vạn lý Trường Thành Di tích năm ngàn năm trác tuyệt
Trung Hoa Bao triều vương tiếp nối những vương triều Những vua chúa lại tiếp đời hoàng đế Thăng phù tôn vinh, nổi chìm truất phế Xương chất thành non Máu tuôn thành bể Mưu toan núp bóng cung đình Vạc dầu sôi đặt giữa sân rồng Giết bách tính tranh giành ngôi thứ Một giấc mộng Trung Nguyên Mạng muôn dân sá kể!
Trung Hoa Thâm sâu điển tích Bao hiền triết thánh nhân Bao bậc nho gia cao minh trí lự Ngòi bút lông thu phục hết quân thần Nặng lòng mối dân tình, xã tắc Hoặc xa chốn phàm trần, giữ mình thanh bạch Hoặc bỏ đỉnh chung treo mũ áo từ quan
Trung Hoa Chập chờn tấm màn bí ẩn Con mắt mỏng như dao Giấu bao điều hiểm độc Rũ áo thụng che dã tâm móng vuốt Tay vẫn lần tràng hạt tụng nam mô Chiến hữu nay, mai lại đã kẻ thù Thà phụ người, giết nhầm hơn bỏ sót!
Dường như chỉ Trung Hoa Chặt đầu đặt lên mâm tiệc Hết giao tranh, xong binh đao trận mạc Thái bình rồi, hãm hại hết ân nhân Mê muội hôn quân Đắm chìm trong tửu sắc Lầu trăm trượng để chiều lòng con hát Cấm thành đầy bọn vô lại, hoạn quan
Trung Hoa Thích tọa san quan hổ đấu Thích xưng đế, xưng vương Thích có nhiều chư hầu cống nạp Thèm tài nguyên, sản vật Mở rộng giang san Khởi binh chinh phạt Thúc quân phía Bắc Hạ chiến Nam man Thu phục Tây giang Tràn qua Nam Hải…
Những trang sách say sưa khi mười tuổi Lúc này đây, đọc lại bỗng kinh hoàng Tam quốc chí, Đông chu, Thủy hử Kiệt Trụ, Tần Ngô, Hán Sở tranh hùng… Năm ngàn năm, liệu bây giờ có khác Cổ thư còn soi tỏ được hay chăng?
|