Tôi uống trăng và trăng uống tôi - Trần Vấn Lệ (Hoa Kỳ)
[30.03.2014 23:39]
Tôi biết chớ đêm nay trăng bắt đầu trăng khuyết! Trăng thượng tuần đã tuyệt, trăng hạ huyền vẫn xinh…Vì trăng …trăng-của-mình!
Tôi ra sân đứng rình, trăng lên kìa, ngoài ngõ. Con chó nhìn trăng sủa, tôi nhìn trăng, làm thinh…vì trăng trăng-của-mình, cảm ơn trăng đã hiện!
Nói hiện là có biến (Phật nói Sắc tức Không). Tôi có lẽ…sắp khùng, bởi vì yêu trăng quá. Trăng giống như người lạ…mình chợt gặp ngàn xưa, trăng diễm tuyệt như mơ… Nhiều đêm mơ, tôi tỉnh. Nhìn ra trời trống vắng. Trăng thượng tuần tà rồi…Nhiều đêm tôi chơi vơi, trăng hạ huyền chưa mọc. Cả khu vườn còn thức chờ trăng, như tôi chăng? Tôi lấy chổi quét sân tìm trăng từng chiếc lá… Có đêm, tôi buồn quá. Trời mưa trăng không về. Cơn động đất mới vừa…chắc làm trăng biết sợ? Phải chi có dây nhợ tôi buộc trăng với tôi…Trăng với tôi sẽ ngồi bên nhau thơ thủ thỉ, bên nhau cạn trời bể…tàn trăng, tôi bay đi… Nhớ quá những lùm tre bên con suối róc rách. Nhớ quá thời đánh giặc, tôi ôm trăng poncho trải bên những nấm mồ nhấp nhô sầu thế hệ, tôi uống trăng giọt lệ, trăng uống tôi máu tươi… Tôi gọi Trăng Trăng Ơi tôi gọi Trăng Trăng Ơi. Dòng sông Hương thăm thẳm. Quê Hương mình xa lắm. Tôi nhớ người hay trăng? Trần Vấn Lệ
|