Chùm thơ Muộn màng - Trần Vấn Lệ (Hoa Kỳ)
[22.03.2014 00:35]
MU?N MÀNG
Bùi Quang Đoài nói rằng:
“Đếm được được hết sao trên trời
Anh yêu em nhiều hơn số sao đó!”
Victor Hugo nói rằng: “…Et sais-tu ce qui m’ occupe Jeanne? C’ est qui j’ aime mieux La moindre fleur de ta jupe Que tous les astres des cieux!” Nguyễn Du không nói như vậy, mà nói: “Người lên ngựa, kẻ chia bào Rừng phong Thu nhuốm một màu quan san”. Tôi nói gì với em ngày tôi đi lính nhỉ? Hai Thế Kỷ rồi, ngày ấy ngày xưa… Tôi có nói gì đâu, chỉ đôi mắt em đưa Chỉ cho tôi con sông hai bờ bến rộng… Mỗi lần đứng giữa cánh đồng, gió Nồm Nam lồng lộng Tôi nhớ tôi chưa nói gì với em Tôi chỉ nói chuyện với bóng đêm Nói chuyện với bầy đom đóm lấp lóe đèn soi đường tôi đi tới… Tôi chưa nói gì với em bởi vì em không hỏi: “Sao anh không nói gì với em?” Chắc chắn là em quên Hỏi tôi câu hỏi đó! * Bùi Quang Đoài nói với người yêu trong một đêm sao sáng tỏ. Victor Hugo nói với Jeanne, nói với cái jupe của Jeanne Nói với nụ hoa như một đóm trăng Tôi muốn nói với em dẫu chỉ nói một lần, Chẳng hạn bây giờ, nói một lời thăm… Mà thôi… xa xăm. Đầu non cuối biển. Sao đêm không hiện. Trăng ngày không lên…Tôi nhủ lòng quên: Quên Mình Trước Hết…
TẬN TUYỆT Hôm nay lạnh, mặt trời chưa thức dậy. Bầy chim trong vườn cũng chưa thức dậy. Im lìm Tôi nhìn đồng hồ. Mới…tám giờ. Đêm? Đồng hồ vẫn chạy. Tôi nghe tiếng kêu tic tac Tôi lại nhắm mắt. Tôi muốn ngủ thêm một chút Hay nhiều hơn một chút cũng chẳng hề chi! Ngày cuối tuần không bận chuyện gì Tôi muốn ngủ như mặt trời đang ngủ Như bầy chim trong vườn tôi, đó Đâu có tiếng kêu nào đánh thức bình minh? Tôi làm bài thơ nào…cũng chỉ cho mình! Bài thơ này tôi làm vì tôi gõ chữ Chín giờ hơn rồi…không làm sao ngủ nữa Thức dậy, tôi đi mở computer Tôi đi làm thơ, tôi đi làm thơ Tôi không làm phiền một ai, đừng ngại Tôi có làm đi, làm lại Bài thơ nào tôi cũng làm cho tôi! Tôi có gửi cho em, tôi muốn em cười: “Người làm thơ nào cũng có một người trong mộng!” Và…như thế: trăm năm đời sống Chẳng qua là một giấc mơ thôi! Chuyện Nước Non kia là chuyện của muôn người Không phải chuyện của riêng mình, bận tâm chỉ mệt! Làm thơ như Lý Thường Kiệt Quả thật chưa có một tượng thờ! Nguyễn Khuyến nói: “Ngồi gắng ôm cần lâu chẳng được, cá đâu đớp động dưới chân bèo!” Bốn ngàn năm hơn, lịch sử buồn hiu Mặt trời ngủ, bốn ngàn năm còn ngủ! Tôi bỗng nhớ thêm thơ Đoàn Phú Tứ: "Màu thời gian không xanh Màu thời gian tím ngắt Hương thời gian không nồng Hương thời gian thanh thanh". Thơ tôi làm có em có anh Đố bạn tìm thấy chút bình minh trong đó! Nguyễn Vỹ nói đúng: “Nhà văn An Nam khổ như chó!” Mười giờ hơn rồi, tôi ngó mặt đồng hồ Ngó ra ngoài trời. Trời buồn ai mà như muốn mưa? Trần Vấn Lệ
|