Huế vào Thu mà không biết mình Thu
Vì lá đỏ chút vàng mơ ai thấy
Tim tím buổi chiều mai hồng trở lại
Vẫn xanh ngời con nước Vạn Niên
Có trắng chút phôi pha thì ánh bạc Trường Tiền
Tim hé mắt mới thấy mình Tím Huế
Em mới sinh ra đã vội thành “các Mệ”
Tôn Nữ Công Tằng nên Huế là em
Tuổi hoàng thành như mầu mắt trong đêm
Nghìn phai cũ tình trang đầu chưa giở
Xa Chiêm quốc thuở “ngó tề, dị rứa!”
Mỏi chân đời còn tím Huế không em.
Honolulu, Thu 2006
VỌNG THU HỀ
Vọng cố Thu hề! Vọng cố Thu.
Ngô đồng một lá rụng hay chưa
Ngày xưa tôn nữ qua Thành Nội
Trượt gót giày quan trạng đề thơ!
Thu về lá đỏ xanh vàng tím
Nhìn sắc màu nên ngỡ lá là hoa
Đâu có phải ửng hồng là ngọt lịm
Lá không hương hồn sắc cũng phôi pha
Ta cúi xuống hái Thu vàng năm cũ
Lá se mình quay mặt phía thanh tân
Con nước cũ trôi xuôi về biển mới
Một dòng sông ai tắm được hai lần
Ta như ve đất cuối mùa Thu
Nỉ non buồn trong điệu hát hoang vu
Khi hết nắng tiếc giấc chiều ngủ muộn
Thuở xanh trời chừ bóng xế trăng lu
Lòng xa xứ nỗi buồn Thu níu gọi
Hạ qua rồi đời sắp sửa vào Đông
Ủ chút ấm đợi mưa dầm gió buốt
Vọng Thu hề! Thu có thật hay không?
Napa, đầu Thu 2009

XUÂN TỰ TẠI
Nhắc chi chuyện cũ buồn rứa hè,
Buông bỏ bớt đi thôi.
Kiếp trước buông dao chưa thành Phật,
Thiền giữa đường xe chạy nổi trôi.
Uống rượu mà không say,
Nước chè say mới ngại.
Còn mắc nợ nghiệp tiền thân chưa giải,
Có nghìn trùng mà lại trắng tay.
Nhìn tới nhìn lui,
Chẳng biết tìm ai.
Trong tâm tưởng những hẹn hò lấp ló,
Chẳng còn ai đứng đợi ở bên ngoài.
Lấy chi mà hóa giải,
Nỗi buồn và niềm vui.
Có đâu đó một chân trời tự tại,
Đóng lại ta một giấc ngủ vùi.
Thức dậy một ngày chưa tới,
Chúc mừng Năm Mới.
Ta chúc ta như lần đầu mới gặp,
Mình với mình một cõi rong chơi.
VỀ QUÊ ĂN TẾT
Xé đi tờ lịch cuối năm
Thời gian nửa cạn rượu tăm nửa đầy
“Tóc ông chừ bạc như mây,
Mười hai năm nữa ông đầy 80”
Về làng cháu nhỏ đành hanh nhắc
Ta thấy mùa Xuân bỗng xế chiều
Quê xưa người cũ đi đâu mất
Lặng lẽ cồn hoang mộ tịch liêu
Làng cũ người đông mà vắng bóng
Những o những chú thuở đời xanh
Trai thanh gái lịch giờ lên lão
Nhớ nhớ quên quên chuyện chính mình
Chắc gì còn gặp nhau lần nữa
Tay nắm bàn tay thuở búp măng
Gầy guộc tre tàn run ớn lạnh
Đồng tiền má lúm hóp da nhăn
Tuổi 68 về quê ăn Tết
Ba mươi năm gặp lại một lần
Cố nhen nhúm ước mơ tìm dĩ vãng
Lạc thời gian nên chỉ thấy bâng khuâng
Lau lách sông Bồ nước vẫn xanh
Có ai chờ đợi tắm hai lần
Hỏi người giặt áo trăm năm nữa
Vớt được gì trong bọt đã tan
Quá khứ qua rồi quên khỏi nhắc
Tương lai chưa tới ngoảnh đi thôi
Hiện tại vui lên không sẽ mất
Chờ vui ai biết thuở nào vui
Gặp nhau cứ kể như lần cuối
Nâng chén cười tan nỗi ngậm ngùi
Xuân chín hay tàn Xuân vẫn mới
Bán trăm buồn mua lấy một niềm vui
Thôn Liễu Hạ mùa giáp Tết Quý Tỵ 2013

Một khúc sông Bồ xứ Huế
CÁM “ƠN ĐU” *
(đầu năm khai bút)
Thế hệ computer
Thế giới mới UNDO
Lỡ sai thì với lại
Sẽ quay về trơn tru
Gặp người thương dễ ghét
Ta nhắp chuột UNDO
Ghét gơ toàn xóa hết
Thương yêu còn như xưa
Một mai người nằm xuống
Bằng hữu vào UNDO
Hoàn hồn người sống lại
Đò ca cút chưa đưa
Canh bạc đời thua sạch
Tay trắng vời UNDO
Tiền xưa về ví cũ
Không còn chi âu lo
Bao giờ em lên lão
Thì mỉm cười UNDO
Nếp nhăn già biến mất
Má hồng tươi như mơ
Giao thừa Xuân viễn xứ
Ước chi tình UNDO
Đêm hương trầm có mẹ
Tóc trắng hồn thiên thu
Sacramento, giao thừa Giáp Ngọ 2014
Trần Kiêm Đoàn
* Undo là là mệnh lệnh trong nhiều chương trình vi tính. Nó xóa sự thay đổi cuối cùng đã làm trong tài liệu để chuyển trở lại tình trạng cũ. (Undo is a command in many computer programs. It erases the last change done to the document reverting it to an older state.)