Tặng (Thơ A.X.Puskin - Minh Lê dịch)
[15.09.2013 15:01]
Anh nhớ phút diệu kỳ
Bên anh em vụt đến
Như nàng tiên diễm kiều
Như thiên thần hiển hiện
Giữa huyên náo buồn lo Trong tim anh vô vọng Còn vang giọng dịu hiền Nét thân yêu mãi đọng
Năm tháng qua. Bão giông Xoá rồi, bao mộng ước Anh quên nét thiên thần Giọng dịu hiền quen thuộc
Trong quạnh ám, tù đày Ngày lặng thầm trôi mãi Không hứng khởi, tôn thờ Không lệ, đời, tình ái
Hồn mộng, lúc hồi sinh Bên anh, em lại đến Như nàng tiên diễm kiều Như phút giây hiển hiện
Tim lại đập rộn ràng Tất cả đều sống lại Cả hứng khởi, tôn thờ Cả lệ, đời, tình ái 1825
К***
Я помню чудное мгновенье: Передо мной явилась ты, Как мимолетное виденье, Как гений чистой красоты.
В томленьях грусти безнадежной, В тревогах шумной суеты, Звучал мне долго голос нежный ? снились милые черты.
Шли годы. Бурь порыв мятежный Рассеял прежние мечты, ? я забыл твой голос нежный, Твои небесные черты.
В глуши, во мраке заточенья Тянулись тихо дни мои Без божества, без вдохновенья, Без слез, без жизни, без любви.
Душе настало пробужденье: ? вот опять явилась ты, Как мимолетное виденье, Как гений чистой красоты.
? сердце бьется в упоенье, ? для него воскресли вновь ? божество, и вдохновенье, ? жизнь, и слезы, и любовь.
Bão
Bạn có thấy đầu ghềnh, mặt sóng Cô gái ngồi, áo trắng buông dài Khi bóng tối ầm ì, biển động Sóng tưng bừng bãi cát đùa chơi
Và chốc chốc một tia chớp loé Toả lên nàng rực rỡ ánh hồng Gió thốc đến bên nàng, và gió Cùng áo nàng chắp cánh bay tung?
Đẹp biết mấy trong đêm biển động Và trời hồng không lẫn màu xanh Nhưng hãy tin, đẹp hơn cả sóng Bão và trời, cô gái- mặt ghềnh 1825
БУРЯ
Ты видел деву на скале В одежде белой над волнами Когда, бушуя в бурной мгле, ?грало море с берегами, Когда луч молний озарял Ее всечасно блеском алым ? ветер бился и летал С ее летучим покрывалом? Прекрасно море в бурной мгле ? небо в блесках без лазури; Но верь мне: дева на скале Прекрасней волн, небес и бури.
Minh Lê dịch
|