ПО РОС?СТОЙ ЛУГОВОЙ
По росистой луговой,
По извилистой тропинке
Провожал меня домой
Мой знакомый с вечеринки.
Возле дома он сказал,
Оглядев?ись осторожно:
- Я бы вас поцеловал,
Если это только можно.
Я ответила ему,
Что, конечно, возражаю,
Что такого никому
Никогда не разре?аю.
Сразу парень загрустил,
Огорченный стал прощаться,-
Дескать, значит, я не мил,
Дескать, луч?е б не встречаться.
Я в глаза ему смотрю:
- Раз такое положенье,
То уж ладно,- говорю,-
Поцелуй... без разре?енья.
М.В.?саковский
>>>Thơ tình nước Nga (P12)
QUA ĐỒNG CỎ MÙ SƯƠNG
Vượt đồng cỏ đẫm sương rơi
Theo đường uốn lượn nhỏ nhoi về nhà
Một anh chàng tiễn tôi mà,
đưa về sau tối vui ca bạn bè.
Gần cổng anh ta rụt rè
Nhìn quanh, nói chỉ đủ nghe hai người:
- Tôi muốn hôn cô quá thôi
Nhưng phải được phép cô, tôi không hề…
Tôi đáp lời ngay tức thì
Rằng mình chẳng thấy thích gì nụ hôn
Chuyện ấy sẽ chẳng ban ơn
Không bao giờ nhé, cũng còn chưa ai…
Anh chàng buồn dãi buồn dài
Bắt đầu từ biệt, sầu hai ba sầu
Mình có gì đáng mến đâu
Tốt hơn nên tránh gặp nhau, phiền hà”
- Tình hình như vậy hay là -
Tôi nhìn vào mắt anh ta ướm lời -
Cứ hôn thử vào môi tôi
Không cần xin phép… xem rồi ra sao.
ЛУЧШЕ НЕТУ ТОГО ЦВЕТУ...
Луч?е нету того цвету,
Когда яблоня цветет,
Луч?е нету той минуты,
Когда милая придет.
Как увижу, как услы?у -
Все во мне заговорит,
Вся ду?а моя пылает,
Вся ду?а моя горит.
Мы в глаза друг другу глянем,
Руки жаркие сплетем,
? куда - не знаем сами -
Словно пьяные, бредем.
Мы бредем по тем дорожкам,
Где зеленая трава,
Где из сердца сами рвутся
Незабвенные слова.
А кругом сады белеют,
А в садах бу?ует май,
? такой на небе месяц -
Хоть иголки подбирай.
За рекой гармонь играет -
То зальется, то замрет...
Луч?е нету того цвету,
Когда яблоня цветет.
Май 1944
М. В. ?саковсий
KHÔNG CÒN MÀU ĐẸP HƠN
Làm gì có màu đẹp hơn
Một khi táo ở trong vườn nở hoa
Phút giây nào cũng thua xa
Khi nàng đang đến cùng ta lúc này
Nghe thấy ngay, nhìn thấy ngay
Trong tôi tất cả tỏ bày niềm vui
Cõi lòng bừng ngọn lửa ngời
Tâm hồn hừng hực nhiệt sôi đón chào
Mắt tìm mắt hòa nhập vào
Tay tìm tay bện xiết nhau nóng bừng
Đi đâu - chẳng ai biết đường
Cứ lang thang hai đứa dường như say
Mông lung bước theo đường này
Nơi màu xanh của cỏ cây ngập tràn
Nơi những lời không thể quên,
con tim đang phá vách bên tuôn trào.
Kìa, quanh vườn mới trắng sao
Tháng Năm thôi thúc nôn nao tiếng đời
Trăng tròn trịa ở giữa trời
Chẳng khó tìm chiếc kim rơi lúc này.
Ven sông phong cầm mê say
Khi trầm lắng, lúc xa bay tiếng đàn
Còn có màu nào đẹp hơn
Một khi táo ở trong vườn nở hoa…
2. Lev Mei (Лев Мей) 1822-1862
Nhà thơ và nhà viết kịch Nga
ТЫ ПЕЧАЛЬНА
Ты печальна, ты тоскуе?ь,
Ты в слезах, моя краса!
А слыхала ль в старой песне
“Слезы девичьи – роса”?
Поутру на поле пала,
А к полудню нет следа…
Так и слёзы молодые
Улетают навсегда,
Словно росы полевые -
Знает бог один – куда.
Развевает их и су?ит
Жарким пламенем в ерови
Вихорь юности мятежной
Солнце красное любви.
Лев Мей
EM SẦU THẢM
Em phiền muộn, vẻ lo buồn
Mĩ nhân hỡi sao lệ tuôn đầm đìa!
Nghe chăng bài hát xưa kia
“Nước mắt người đẹp – sương khuya thôi mà”?
Tinh mơ rớt xuống đồng ta
Chẳng còn một vết nhạt nhòa ban trưa…
Cũng như dòng lệ ngây thơ
Chảy rồi khô chẳng bao giờ ngưng lâu
Sương kia rơi xuống đồng màu
Chỉ trời mới biết tan đâu mất rồi
Tình yêu đỏ ánh mặt trời
Tuổi xuân mãnh liệt em tôi biết mà
Ngọn lửa hồng ấy vuốt xoa
Sấy khô lập tức lệ nhòa mắt kia.
Lev Mei
3. I.Bunhin (?ван Бунин) 1870-1953
Nhà văn Nga đầu tiên được giải No-ben về văn học
ЧУЖАЯ
Ты чужая, но люби?ь,
Люби?ь только меня.
Ты меня не забуде?ь
До последнего дня.
Ты покорно и скромно
Шла за ним от венца
Но лицо ты склонила –
Он не видел лица.
Ты с ним жен?иной стала,
Но не деву?ка ль ты
Сколько в каждом движенье
Простоты, красоты!
Будут снова измены..
Но один только раз
Так засчентиво светит
Нежность любящих глаз.
Ты и скрыть не умее?ь,
Что ему ты чужда..
Ты меня не забуде?ь
Никогда, никогда!
CỦA NGƯỜI TA
Em giờ là của người ta
Nhưng yêu thì mãi vẫn là yêu tôi
Không thể quên được nhau rồi
Đến ngày cuối của cuộc đời còn thương
Em phục tùng, em khiêm nhường
Bước theo người ấy dặm đường hôn nhân
Nhưng cúi mặt xuống âm thầm
Người ta chưa thể một lần thỏa trông
Em thành đàn bà với chồng
Dáng trinh nữ anh vẫn trông như là
Mỗi bước đi mỗi điệu đà
Rất dung dị, em sao mà đẹp xinh!
Rồi em sẽ không chung tình…
Chỉ một lần mắt chúng mình gặp nhau
Tình ấp e từ thẳm sâu
Dịu dàng, đắm đuối gửi trao bao điều
Dấu che em chẳng biết nhiều
Việc chồng xa lạ không chiều chuộng em
Với tôi em sẽ không quên
Không bao giờ tắt tình em, không hề!
I.Bunhin
4. Andrei Dementryevich Demenchev.
(Андрей Дмитриевич Дементьев) Sinh năm 1928
Марине
Я ли?ь теперь, на склоне лет,
?стосковался о минув?ем.
Но к про?лому возврата нет,
Как нет покоя на?им ду?ам.
Да и какой сейчас покой,
Когда в нас каждый миг тревожен.
Несправедливостью людской
Он в нас безжалостно низложен.
Прости, что столько долгих лет
Мы жили на ?иротах разных.
Но ты была во мне, как свет,
Не дав ду?е моей угаснуть.
? как бы ни были круты
Мои дороги, чья-то ярость,—
Я помнил — есть на свете ты.
? все плохое забывалось.
А. Д. Дементьев
Gửi Marina
Bây giờ, khi tuổi xế chiều
Anh mới buồn với bao điều đã qua
Không thể quay về tuổi hoa
Nên bình an chẳng cùng ta nữa rồi.
Bình an gì được em ơi
Khi từng giây phút giữa đời nhiễu nhương
Bất công con người vẫn thường
vùi dập ta, chẳng xót thương đoái hoài.
Thứ cho anh bao năm dài
Đại dương cách biệt mình hai dải bờ
Nhưng em là ngọn lửa thờ
Giữ hồn anh chẳng bao giờ lụi phai
Dẫu còn ngoặt khúc, chông gai
Dẫu ai phẫn nộ đường đời anh đi
Vẫn có em - anh nhớ ghi
Đủ để quên mọi điều gì xấu xa.
A. D. Demenchev
5. Olga Bergolts (Ольга Берггольц) - 1910-1975
Nhà thơ Nga Xô viết
ПОЛЫНЬ
Но сжала рот упрямо я,
замкнула все слова.
Полынь, полынь, трава моя,
цвела моя трава.
Все не могли проститься мы,
все утаили мы.
Ты взял платок мой ситцевый,
сорвал кусок каймы...
Зачем платок мой порванный,
что сделал ты с каймой?..
Зачем мне сердце торное
от поступи земной?..
Зачем мне милые слова
от нелюбых - чужих?..
Полынь, полынь, моя трава,
на всех путях лежит...
Ольга Берггольц
CÂY NGẢI ĐẮNG
Nhưng tôi ngậm chặt miệng vào
Bướng bỉnh không để lời nào thốt ra
Ngải cứu, ngải cứu nở hoa
Hoa của tôi nở bừng ra đây rồi
Khó để chia tay quá thôi
Cả hai cùng giấu những lời trong tâm
Khăn hoa của tôi anh cầm
Xé mảnh viền mà vẫn câm lặng lời…
Xé để làm gì người ơi
Sẽ làm gì với mảnh rời hỡi ai?
Trái tim này bằng nhẵn rồi
Trải bao nhân thế cõi đời mỏi mê?...
Những lời âu yếm xưa kia
Xa lạ quá nói làm chi nữa mà
Ngải cứu, ngải cứu nở hoa
Mọi nẻo đường cỏ của ta đang chờ…
Olga Bergolts
6. Viachexlav Ivanovich Ivanov (Вячеслав ?ванович ?ванов) 1866-1949. Nhà thơ & nhà viết kịch Nga
ЛЮБОВЬ
Мы - два грозой зажженные ствола,
Два пламени полуночного бора;
Мы - два в ночи летящих метеора,
Одной судьбы двужалая стрела!
Мы - два коня, чьи держит удила
Одна рука,- язвит их ?пора;
“Два ока мы единственного взора,
Мечты одной два трепетных крыла.
Мы - двух теней скорбящая чета
Над мрамором божественного гроба,
Где древняя почиет Красота.
Единых тайн двугласные уста,
Себе самим мы - Сфинкс единой оба.
Мы - две руки единого креста.
В. ?.?ванов
TÌNH YÊU
Hai thân cây xém chớp dông
Hai ngọn lửa đêm rừng thông - ta là.
Ta – trời đêm hai sao sa
Hai mũi tên, số phận hòa một thôi!
Hai con ngựa, môt tay người
giữ hàm thiếc, thúc cả đôi dặm trường
Hai con mắt một hướng đường
Ước mơ chung, hai cánh vươn tới cùng
Hai bóng - một cặp đau thương
Là ta - trên đá hoa cương nấm mồ,
Ngủ bình yên Mĩ Nhân xưa
Đôi môi ẩn một ước mơ ngàn đời.
Nhân Sư - cũng chính ta rồi
Ta - hai nhánh thập tự đời chung thân.
V I.Ivanov
7. Vladixlav Phelisianovich Khadaxevich (Владислав Фелицианович Ходасевич), 1886 –- 1939, Nhà thơ & nhà phê bình Nga. Sau Cách mạng tháng 10 sống lưu vong tại Paris
ВНОВЬ
Я плачу вновь. Осенний вечер.
?, может быть,- Печаль близка.
На сердце снова белый саван
Надела бледная рука.
Как тяжело, как больно, горько!
Опять пойдут навстречу дни...
Опять ду?а в бездонном мраке
Завидит красные огни.
? будет долго, долго слы?ен
Во мгле последний - скорбный плач.
Я жду, я жду. Ко мне во мраке
?дёт невидимый палач.
B.Ф. Ходасевич
LẦN NỮA
Tôi lại khóc. Một chiều thu.
Khúc buồn có lẽ đang ru rất gần.
Bàn tay nhợt nhạt thêm lần,
đem khăn liệm trắng phủ dần tim tôi.
Nặng nề sao, nỗi đau đời,
Những ngày cay đắng với tôi đang về.
Ngóng tìm lửa đỏ xa kia,
hồn trong tăm tối bốn bề thẳm sâu.
Sẽ nghe thấy, nghe rất lâu
Trong mù sương tiếng khóc đau cuối cùng
Tôi chờ, chờ. Tối mịt mùng,
vô hình đao phủ đến lùng kiếm tôi.
8. Raxun Gamzatov (Расул Гамзатов), 1923-2003, Nhà thơ - tiểu thuyết gia Nga
СЕРДЦЕ ДЖ?НГ?Т
Cердце джигита – горящий костер.
Деву?ка, будь осторожна:
Можно огонь погасить, разорить,
?скрой обжечься можно.
Сердце джигита – острый кинжал.
Деву?ка, будь осторожна:
Можно кинжал уронить, затупить,
Руку поранить можно
Расул Гамзатов
TRÁI TIM KỊ SĨ
Trái tim kị sĩ – lửa hồng
Cô gái ơi chớ để lòng buông lơi
Có thể dập lửa mà chơi
Nhưng tia gây bỏng một đời thường hay…
Dao sắc – tim kị sĩ này
Cô gái ơi, chớ một giây nghịch chòng
Làm cùn, để mất dễ không
Nhưng tay đứt nàng chớ mong mau lành.
(Còn nữa)