>>> Thơ tình nước Nga P9 - Drunina
1. желтые дни
В эти желтые дни меж домами
Мы встречаемся только на миг.
Ты меня обжигае?ь глазами
? скрывае?ься в темный тупик...
Но очей молчаливым пожаром
Ты недаром меня обдае?ь,
? склоняюсь я тайно недаром
Пред тобой, молчаливая ложь!
Ночи зимние бросят, быть может,
Нас в безумный и дьявольский бал,
? меня, наконец, уничтожит
Твой разящий, твой взор, твой кинжал!
Александр Блок
NGÀY VÀNG
Ngày vàng, giữa những căn nhà
Gặp nhau chỉ một thoáng qua. Thế rồi,
mắt vừa thiêu cháy hồn tôi
em vào khuất ngõ đầu hồi tối đen…
Lặng thinh mắt đốt khát thèm
Chẳng vô tình mà được em tặng mời
Thâm tâm tôi khuất phục rồi
Trước em câm lặng một lời dối gian!
Đêm đông chắc sẽ cuồng hoan
Vũ hội Quỷ dữ hoang đàng giao bôi
Cuối cùng tôi sẽ chết thôi
Phục trang, ánh mắt em ngời dao găm!
2. Ветер принес издалёка
Ветер принес издалёка
Песни весенней намек,
Где-то светло и глубоко
Неба открылся клочок.
В этой бездонной лазури,
В сумерках близкой весны
Плакали зимние бури,
Реяли звездные сны.
Робко, темно и глубоко
Плакали струны мои.
Ветер принес издалёка
Звучные песни твои.
Александр Блок
GIÓ TỪ PHÍA TRỜI XA
Từ vời xa gió đã mang
Khúc ca nhắc nhở xuân đang về mà
Mảng trời sâu thẳm ló ra
Đâu đây vầng sáng nhạt nhòa mong manh.
Giữa miền bất tận lam xanh
Hoàng hôn xuân đã rảo nhanh chân về
Bão tuyết đông khóc ủ ê
Chập chờn bay giữa mộng mê sao trời
Đàn anh nức nở em ơi
Rụt rè, thẫm những cung đời thẳm sâu
Gió lành đang đến từ đâu
Mang về đây tiếng hát đầu xuân em.
3. Мы были вместе
Мы были вместе, помню я…
Ночь волновалась, скрипка пела,
Ты в эти дни была моя,
Ты с каждым часом хоро?ела.
Сквозь тихое журчанье струй,
Сквозь тайну женственной улыбки
К устам просился поцелуй,
Просились в сердце звуки скрипки…
Александр Блок
MÌNH ĐÃ CÙNG BÊN NHAU
Anh nhớ mình đã bên nhau…
Vĩ cầm ngân, khúc lắng sâu ngọt mềm
Mỗi giờ em mỗi đẹp thêm
Của anh ngày ấy, em – niềm kiêu sa.
Qua tiếng rì rào ngân nga
Qua nét bí ẩn đàn bà cười duyên
Nụ hôn thèm được trao em
Vĩ cầm tim cũng ngân lên ngọt ngào...
4. Мы встречались...
Мы встречались с тобой на закате.
Ты веслом рассекала залив.
Я любил твое белое платье,
Утонченность мечты разлюбив.
Были странны безмолвные встречи.
Впереди – на песчаной косе
Загорались вечерние свечи.
Кто-то думал о бледной красе.
Приближений, сближений, сгорании
Не приемлет лазурная ти?ь
Мы встречались в вечернем тумане,
Где у берега рябь и камы?.
Ни тоски, ни любви, ни обиды,
Всё померкло, про?ло, ото?ло..
Белый стан, голоса панихиды
? твое золотое весло.
Александр Блок
GẶP NHAU TRONG HOÀNG HÔN
Gặp nhau một buổi chiều tà
Em băng qua vịnh, chèo khoa nhịp nhàng
Anh thích màu trắng phục trang
Chán rồi kiểu cách điệu đàng, tinh vi.
Cuộc gặp câm lặng lạ kì
Đằng kia, trên doi cát kề không xa
Nến chiều đã cháy lập lòa
Ai đang buồn chuyện nhạt nhòa tàn phai.
Lại gần, đỏ mặt cả hai
Chẳng ai khuấy động khoảng trời lặng im
Gặp nhau trong sương mờ đêm
Nước lăn tăn gợn, bờ mềm cỏ lau
Không yêu, bực bội, buồn đau,
Lặng câm tất cả, gần nhau, tách rời…
Bóng trắng, tiếng cầu nguyện ai
Mái chèo vàng cùng em rời đi xa.
(Còn tiếp)