Tập thơ song ngữ Tàu xanh lướt giữa biển trời -A blue ship gliding over the boundless sea của Vũ Đình Huy - P3
>>> Tàu xanh lướt giữa biển trời - A blue ship gliding over the boundless sea (P1)
>>> Tàu xanh lướt giữa biển trời - A blue ship gliding over the boundless sea (P2)
1. TÂM SỰ NGÀY XUÂN
“Đã mang tiếng ở trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông!”
Nguyễn Công Trứ (1778 - 1858)
Sự nghiệp chưa gì, nghĩ xót xa
Không yên canh cánh lúc vào ra
Xuân sang, nghe pháo ngờ tai nghễnh
Tết đến, trông đào ngỡ mắt hoa.
Mơ ước năm qua còn nhớ chứ?
Thực hành tháng tới đã quên a?
Sống không có ích cho nhân loại
Thà chết ngay hơn sống đến già!
Hà Nội, 01 tháng Giêng năm Canh Tý (28-1-1960)
1. UNBOSOMING ONESELF IN THE SPRINGTIME
“Being born to and having lived in the Universe
Vis-à-vis one’s country, one must have some good reputation!”
Nguyen Cong Tru (1778-1858)
My career being uncertain, I’m deploring my fate
Going in and out, and far from apprehension, I don’t feel free
Listening to firecrackers’ sound while springtime is coming, I thought I was hard of hearing
At Tet (lunar New Year Day) time while looking at apricot flowers, I thought I was dazzling.
Do I still remember my last year’s dream?
Have I forgotten to materialize it in the coming month?
Living uselessly for Mankind as a whole,
I would die immediately, rather than live until old age!
Hanoi, January 1, Canh Ty (Year of the Rat) Lunar New Year (28-01-1960)
2. KHÓC BẠN THÚC MỪNG
Lá xanh sao đã rụng rồi?
Lời thương mến đến đầu môi đã dừng?
Tin về. Thầy lặng giữa chừng,
Lớp rưng rưng lệ, bút ngừng nửa câu!
Thúc Mừng ơi! Thúc Mừng đâu?
Trống không một chỗ… mà đau cả Trường!
Hà Nội, 06 - 4- 1962
2. MOURNING FOR MY FRIEND THUC MUNG
Why a green leaf has already fallen?
And the words of love had stopped at the lips’ top?
The news arrived. Our teacher had turned silent half-way of his teaching,
The whole class tried to restrain tears, their pens stopped at the middle of sentences!
O Thuc Mung! Where are you Thuc Mung?
Only an empty seat, but the whole school was grieving!
Hanoi, 06-4-1962
3. CHIỀU QUÊ
Chiều về chầm chậm như trâu bước
Trên quãng đường làng lả bóng tre.
Nắng xiên nhuộm đỏ lòng sông bạc
Ngô mởn xanh rờn, ngọn gió se.
Việt Trì, 10-5-1962
3. EVENING IN THE COUNTRYSIDE
The evening came, slowly like a buffalo stepping
On the village road, the bamboo trees’ shadows were sinking down
The piercing sunlight dyed the silver river ?s bottom red
Freshy young maize was lushingly green, while the wind turned dry.
Viet Tri, 10-5-1962

4. RA TRƯỜNG
Phượng đỏ chói chang,
Bàng xanh biếc lá,
Tiếng ve xối xả,
Trống trường ngân vang.
Chúng ta ra trường
Ngẩng đầu, bước thẳng!
Đường chúng ta đi
Như tia sáng qua thấu kính phân kỳ
Mở rộng mãi đến chân trời ấm nắng!
Hà Nội, 22-6-1962
4. THE END OF THE CLASS
The glaring red flamboyants
The bluish malabar almond tree’s leaves
The pressingly cicadas’ chirping
The school’s drum that’s resounding.
We got out of school
Holding our heads high, we stepped straight forward!
The way we’re walking on
Is like a light beam going through a diffusion lens
That’s wide opened up to the warm and sunny horizon!
Hanoi, 22-6-1962
5. Ý NGHĨA CU?C ĐỜI
Tôi tự hỏi: Thế nào là sống, chết ?
Tôi nghĩ nhiều đến ý nghĩa cuộc đời.
Sống vô tư? Tôi không hề được biết
Dù tuổi xuân chưa đến hai mươi.
Vầng trán tôi hằn vết nhăn suy nghĩ
Khuôn mặt xương già trước mấy tuổi đời.
Tôi muốn sống cuộc sống đầy giá trị
Và chết đi vì hạnh phúc loài người.
Tôi không thể nằm yên chờ cái chết
Đến giường tôi âm ỉ giết tôi dần.
Tôi sẽ chết giữa lúc đang làm việc
Trong căn phòng- thí- nghiệm- hóa yêu thân.
Dòng chữ viết còn ánh ngời nét mực,
Tôi hóa đá trên ghế ngồi quen thuộc.
Đầu ngẩng cao, tay bút vẫn không rời,
Miệng như cười chào cuộc sống xanh tươi…
Hà Nội, 7-1962.
5. THE MEANING OF LIFE
I’m asking myself: “What’s meant by Life and Death?”
I’ve been thinking a lot about the meaning of life
Living candidly? I’ve never known about that
Even though I haven’t reached twenty years of age,
Thinking so much my forehead is full of wrinkles
My bony face is several years older than my own age
I’ve been wanting to live a valuable life
And die for the sake of Mankind’s happiness.
I simply cannot lie still, awaiting for Death
To come to my bed and kill me little by little.
I’ll die while I’m working
In my cherished Chemical Laboratory.
The written sentence is still glowing with ink
I turn into stone on my familiar seat
Holding high my head, while the pen is still in my hand
Mouth smiling, seeming like greeting the green life…
Hanoi, 7-1962
6. RUNG Đ?NG ĐẦU ĐỜI
Nghe nói về em, chưa gặp em
Lòng sao cứ nhớ, cứ yêu thêm?
Như cây khát nước mong mưa thấm,
Mong mặt trời lên xua bóng đêm.
Em - con Hiệu trưởng trường đại học,
Anh chỉ là con Kỹ thuật viên.
Xe than anh đẩy, người nhem nhuốc,
Em học bài xong, chợt ngẩng lên.
Anh xách phích kem rao rát cổ,
Nhựa đường chảy lỏng, bỏng bàn chân.
Thoáng một gương trăng bên cửa sổ,
Gọi: “Kem!”, trong trẻo tiếng chim ngân.
Em, anh giờ cách con sông lớn,
Sóng vỗ rung bờ, nước cuộn sôi.
Anh bơi, sóng cả như đùa giỡn,
Mấy sải tay đến với em rồi!
Em ơi, văn nghệ và khoa học
Đưa đến tình yêu của chúng mình.
Một cặp chim bay - Trời Tổ quốc,
Sông dài, biển rộng - bóng lung linh…
Hà Nội, 08-8-1962
6. FIRST VIBRATIONS IN LIFE
Hearing about you, but I haven’t met you before
Why my heart keeps on thinking of you and loving you more?
Like a thirsty tree longing for the rain
And craving for the sun to rise and drive away the night shadow.
You – the daughter of the University President
Me – I’m only the son of a technician
Wearing a all smeared dress, I pushed a coal-cart
Having learned your lesson, you suddenly raised your head.
Carrying the ice cream bucket, I cried my ware with a raspy throat
The liquid road asphalt burned my feet
Glimpsingly a beautiful visage appeared at the window
Calling “Ice cream!” with a voice as pure as a bird’s chirping.
You and I are now separated by a great river
Waves lapped the shaken shore, water whirled rumblingly
I swam, big waves seemed like trifling
Only a few arm lengths, and here I’m coming to you!
Dearest, Literature and Science
Have brought about our love
A brace of birds – flying over our Fatherland sky,
Long rivers, wide seas – a scintillating light…
Hanoi, 08-8-1962
7. M?T MÌNH M?T BÓNG
Tặng Mạc Công Khôi
Chiều về chầm chậm, mây nằng nặng
Trên bếp nhà ai khói quyện sương
Tôi đi lững thững bên sông vắng
Tìm dấu chân người bạn mến thương.
Trên cát, dấu chân gió xóa mờ
Sóng quen oàm oạp vỗ lên bờ
Thiếu bạn, mình tôi bên chiếc bóng
Nhìn dòng sông chảy, ánh trăng mơ.
Trăng sáng mấy lần in hai bóng
Nghiêng dài trên bãi cát chân đê
Khuya rồi, gió lạnh gai người, đứng
Vui chuyện văn thơ chẳng muốn về.
Trăng sáng đêm nay in một bóng
Nghiêng dài trên bãi cát chân đê
Khuya rồi, tôi đứng như đinh đóng
Nhìn mãi vầng trăng chẳng muốn về…
Hà Nội, 15-9-1962
7. ALONE WITH ONE’S OWN SILHOUETTE
To Mac Cong Khoi
Evening came slowly, clouds were rather heavy
Over the kitchen of someone’s house, smoke mingled with dew
I lounged about beside the so deserted river
Looking for footprints of my so beloved friend.
On the sand, footprints were blurred by the wind
Familiar waves struck with lapping against the shore
Lacking you, I’m alone with my own silhouette
Looking at the flowing river, and the dreamy moonlight.
The bright moonlight had several times reflected our two silhouettes
Leaning lengthily on the sandy beach at the dike base
It was late, and the wind blew chilly while we stood
Having a so good time with literature and poetry that we didn’t want to go back.
Tonight the bright moonlight reflects only a sole silhouette
Leaning lengthily on the sandy beach at the dike base
It was late, I stood like being nailed
Constantly looking at the moon, without wanting to go back…
Hanoi, 15-9-1962
8. CH? ƯỚC MONG ANH
Tặng anh Vũ Đình Quang
Đêm thu thăm thẳm ánh sao mờ
Tiếng dế xa vời gió thoảng đưa
Thao thức, băn khoăn, lòng bứt rứt
Anh giờ không biết ngủ hay chưa?
Em biết anh nhiều nỗi xót đau
Đắng cay hằn vết trán in sâu.
Trắng đêm em thức không hề ngại
Chỉ ước mong anh vợi nỗi sầu.
Bão đã tan, mưa đã tạnh rồi
Trời xanh rộng đẹp lắm anh ơi!
Đường dài gai góc không ngăn được
Bước của ta đi dựng cuộc đời.
27- 9-1962.
8. CRAVING ONLY FOR YOU
To Vu Dinh Quang
The unfathomably autumnal night with blurred starlight
The far away cricket chirping, flashingly carried by the wind
Restless, anxious, with an uneasy mind
I’m asking myself whether you already sleep or not yet?
I do know that you’re having a great deal of sufferings
Bitterness has left deep traces on your forehead
Without any worry I can stay up all night long
Only hoping that your melancholy might be relieved.
The storm is over, the rain has stopped
So wide and beautiful is the blue sky, oh my dear!
The long and thorny way simply cannot hamper
Our footsteps on our way to build a life that will be brighter.
27- 9-1962
9. GIÂY PHÚT NGỪNG BƠI
Sự thật dễ đâu chiều ý muốn
Ước mơ như thể ngược dòng trôi
Sông chảy ào ào dòng nước cuộn
Cuốn đời ta tuồn tuột về xuôi.
Nếu ta giây phút bơi ngừng lại
Đích sẽ càng xa, sóng xóa mờ
Dòng nước cuốn ta lùi mãi mãi
Ngàn năm mơ ước chỉ là mơ.
Hà Nội, 03-5-1963
9. THE MOMENT ONE STOPS SWIMMING
Truths cannot easily pamper our desire
Dreams seem like drifting upstream
The river flows impetuously with whirling waves
Whirling our life towards the downstream.
Were we to stop swimming for a moment
Our destination will turn farther and be blurred by the waves
The water current will sweep us backwards for ever
For thousands of years, all dreams are simple dreaming.
Hanoi, 03-5-1963
10. TÂM HỒN
Tâm hồn người như biển bao la
Tình thương yêu như nước chan hòa
Hơi nước thành mây, mưa khắp chốn
Lại tụ về sông chảy đến ta.
Hà Nội, 04-5-1963
10. THE SOUL
Our soul is like the immense sea
While love is like overflowing water
Water steam turns into cloud and rain everywhere
Then gather into rivers that again flow towards us.
Hanoi, 04-5-1963