Nhớ mẹ - lòng con bao lớp sóng
Khóc thầm thương mẹ lúc trời đông
Bánh chưng mẹ nấu hương còn đậm
Đỡ lạnh lòng con lúc vắng nhà.
Yêu quê, con hẹn - ươm mầm mới
Dâng mẹ mùa hoa trái trĩu cành
Dẫu ở xứ người trong tuyết lạnh
Nhớ nhà nhặt tuyết kết thành hoa.
Xuân xa nhà 2011
QUÀ XUÂN
(Gởi Phan Tý về đón xuân này 2011)
Đông đến trời xa, hoa tuyết rụng
Bạn về tôi gởi chút cho quê
Ghép nhành hoa tuyết mừng xuân mẹ
Nhận lộc đầu năm, chớ não nề!
Năm này con mẹ đón xuân xa
Nhớ mẹ, thương em mắt lệ nhòa
Gói ghém cuộc đời trong đông giá
Gởi về kính mẹ một năm xa.
Xuân về mang nỗi nhớ không nguôi
Nhớ bạn đầu xuân dạ bùi ngùi
Ươm hạt nắng hồng trong tuyết trắng
Làm quà chúc bạn một năm tươi.
Ý xuân gởi nặng chuyến bay xa
Bạn nhớ gom thêm, nỗi nhớ nhà
Dốc hết chân tình về quê mẹ
Món quà-cung kính - tấm lòng hoa.
Chiều tuyết rơi - 4/1/ 2011

XUÂN ĐẾN
Xuân đến trời quê mờ xa tít
Nửa vòng(*) mờ mịt chốn xa xôi
Bơ vơ màu nắng nhòa trong tuyết
Lạc lối như tàu ga bóng trôi.
Xuân đến quê nhà vui nắng ấm
Ấn tình trong đĩa bánh chưng quê
Tha phương lòng chở bao mùa nhớ
Tuyết ủ đời trai trắng bốn bề.
Xuân đến quê ta tình nghĩa đậm
Ấm lòng trà nóng bạn xưa ơi!
Đổi lối, thay đời, trôi bể khổ
Vạn phần đứt ruột níu xuân trôi.
Xuân đến mẹ quê đang ngóng chờ
Mẹ trông con mẹ chốn trời mô
Mẹ ơi! Con ở nơi ngàn dặm
Đông lấp tình thương mẹ mất rồi.
Xuân đến cho ta ngàn nỗi nhớ
Nhớ nhà nhớ mẹ nhớ em trông
Nhớ hương bánh tết… ôi! là nhớ…
Nhớ bạn quê xưa, mai cúc hồng…
Xuân đến cho tội vạn khúc sầu
Sầu cho người biền biệt nơi đâu
Sầu thương sầu nhớ sầu mưa nắng
Sầu chốn xa quê, dạ rối sầu.
Xuân đến lòng đau buồn cách biệt
Niềm đau chôn kín, hóa vui chung
Bể khổ lấp đời trai giá lạnh
Xuân về nhớ mẹ khóc thâu canh.
(*) Bắc Mỹ và Việt Nam cách nhau 12 giờ (ngày và đêm)
Bắc Mỹ ngày cuối năm 2010 (31/12/ 2010)
N.M