Phải, hãy dũng cảm lên con, dù con đang làm một “kẻ ăn xin” (1) rất lâu nữa trước khi là người biết cho và có khả năng cho người khác… Bởi lòng dũng cảm là cội nguồn của Nhân hậu, Lương thiện - những danh từ đã bị lạm dụng, bị lợi dụng, thậm chí bị đánh cắp nội dung từ những nguời đáng yêu - trong đó có kẻ “ăn xin” thần thánh như con…
Con cần có đủ lòng dũng cảm để sẽ không bị chết chìm trong những dòng thác ngôn từ hình ảnh của cái thời mà tất cả biến thành quảng cáo và mọi giá trị đều bị quy thành vàng thành tiền dù là tiền vàng dương gian hay tiền vàng âm phủ…
Dũng cảm lên con, để nhỡ khi không còn bố ở trên đời, con sẽ không hề lạc lõng trước những gì bố để lại cho con kể cả cái đói, cái nghèo, sự dày vò mệt mỏi bố từng vượt qua dù là bằng cách ngạo nghễ hay não lòng, nhưng con không phải trả nợ cho bất cứ điều gì cho bất cứ ai và không xấu hổ về người đã trót sinh ra con…
Dũng cảm lên con, để mai sau nếu có khóc bên thảm án Lệ Chi Viên, con còn có nụ cười sáng lệ trước ngọn đèn xanh hoà mưa đêm (2)…Con sẽ cần tới lòng dũng cảm không chỉ để cõng nổi chiếc cặp sách quá tải trên lưng hay chịu đựng được ánh mắt của cô giáo khi chẳng chịu học thêm, mà còn để có sức dùng được ngọn trúc của Ức Trai dò lòng suối tìm đến cánh rừng Mai nguyên thuỷ của Tình người…
Con cần lòng dũng cảm để tới khi gặp cảnh vớt được bé thơ dưới đáy ao làng mà không có trẻ con chết đuối, con sẽ không oà khóc mà lặng lẽ cùng bạn bố đi tìm: những ai bị mất con (3) …Và như thế con đã bắt đầu mang tâm hồn của đức Mẹ Maria hay đức Quán thế âm Tống tử. Điều đó càng cần tới lòng dũng cảm gấp bội phần…
Sau này nếu con hỏi: con lấy đâu ra lòng dũng cảm? Con có cả cuộc đời trước mặt cộng với nỗi buồn và thất bại của bố để tìm câu trả lời…
Dũng cảm lên con !
Hà Nội, tháng 10-2009
N.A.T
1. Ý thơ R.Tagore (Bé có hàng đống vàng đống ngọc/ Nhưng bé đã đến mặt đất này/ Như một kẻ ăn xin)
2. Ý thơ Nguyễn Trãi
3. Ý thơ Lương Tử Đức