Thơ TER - MARKARIAN ARSAC
[15.08.2007 18:01]
 |
Arsac Ter-Markarian |
Lời người dịch: Ter-Markarian Arsac là nhà thơ nổi tiếng người Armênia, hiện là Trưởng ban Thơ báo “Nước Nga văn học”, tác giả của hơn hai mươi đầu sách bao gồm cả thơ và văn xuôi, được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới. Thơ của ông tràn đầy hơi thở phóng khoáng của thảo nguyên Sông Đông nơi chôn rau cắt rốn, thấm đẫm tình yêu biển cả với những chuyến lãng du đến các châu lục trên thế giới , đồng thời cũng đầy ắp những kỷ niệm tuổi thơ vất vả, cay đắng nhưng bộc lộ tính cách mạnh mẽ, quật cường của tuổi trẻ.
Châu Đan Quế
THAY LỜI ĐỀ TỰA
Đồng cỏ Sông Đông- ở nơi ấy tôi sinh Hồn dịu dàng như trời xanh cỏ biếc. Và xin thề, những vần thơ tôi viết Tôi học ở bầu trời, học ở những dòng sông Ở đôi mắt của người tôi yêu dấu Như bầu trời trên cổ mộ xanh trong.
Những sắc màu - tôi lấy ở cơn giông, Lòng dũng cảm- chính nưước Nga ban tặng, Những cánh đồng lúa mì đã cho tôi chiều rộng Trải suốt từ Ma-nứt tới Sim-la, Trí thông minh-tôi góp của muôn nhà, Hồn thuần khiết- ở Ivan đồng cỏ. “Người A-xtờ-ra-khan” khi cất lên tiếng hú Khắp vùng hồ vó ngựa sẽ rền vang. Dạy cho tôi- chính những đợt sóng lừng Biết gai góc, không dễ gì khuất phục. Tôi kết bạn nơi thảo nguyên cỏ biếc Với bánh mỳ, với xóm trại, đường thôn… Và xin thề, những vần thơ tôi viết Tôi học ở bầu trời, học ở những dòng sông
Ở NGHĨA TRANG ROXTOV
Nấm mồ cha sạt lở Cỏ dại mọc đầy Cây Thánh giá vẹo xiêu… Con đường xa ơi Người dụ ta về đâu Để bây giờ ta một mình đơn độc Chẳng còn ai Chẳng còn ai phía trước Chỉ có bầu trời lấp lánh những vì sao -với nỗi sợ - đang dõi nhìn từ trên cao ngột thở. Trên Sông Đông phía xa xăm mờ tỏ Thoáng chập chờn một cánh trắng Thiên nga Như thể một linh hồn cuối cùng nơi trần thế. Kể từ khi tôi xa lìa xứ sở Ngỡ như mình đã trải mấy trăm năm. Đức Chúa trời-xin tha thứ cho con Trên mồ cha - hoa từ lâu chẳng tưới.
Dịch từ bản tiếng Nga Trong tập “Thả cương ngựa dọc đường” NXB Matxcôpxki Parnas.M.2000
ĐÊM H?
Những ngôi sao đã ngủ yên trên bầu trời tĩnh lặng Những đụn rơm vàng lấp lánh phía đồng xa. Đã vào hè. Những cánh trắng Thiên nga Đi trong đêm nghe nồng nàn hương đất. Vườn tháng Năm đã đâm chồi nảy lộc Những cánh buồm đang trôi giữa màn sương. Thoáng hiện ra đằng sau cánh cổng vườn. Một ánh mắt. Chẳng vẻ gì lừa dối Ta đã sống đời chân tình như vậy Chẳng bao giờ phải buồn khổ sầu thương Thạch anh tím lấp lánh tựa giọt sương… Vườn Tháng Năm đã đâm chồi nảy lộc Như lụa tơ – tóc đuôi sam em tết Đôi má đào Tóc hung tựa làn mây Trên đầu ta những thế kỷ đang trôi.
Châu Đan Quế dịch
Trong tập Thả cương ngựa dọc đường
NXB Matxcôpxki Parnas.M.2000
|